Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 331

Nên nhớ một điều, lần trước anh mặc đồ bình thường, tùy rằng đơn giản thoải mái, nhưng lại nhận về không ít ánh mắt xem thường.

Lâm Hàn không có xu hướng thích ngược, thế nên đã mua bộ vest này.

Bộ vest cũng rất vừa vặn, mặc cũng khá thoải mái.

Mà những vị khách khi nhìn thấy một chàng trai đang ngồi một mình trong góc ăn trái cây cũng hơi bất ngờ.

Lúc nhìn đến bộ vest phẳng phiu mà anh ta đang mặc trên người, thì lại bật cười khanh khách.

Trong mắt họ, tuy rằng hành động của chàng trai này có chút bất nhã, nhưng trên người là Armani cũng khá đắt đỏ đấy.

Hiển nhiên, tính tình chàng trai này có lẽ khá hướng nội, không giỏi giao tiếp.

Quả nhiên, lần này trong mắt bọn họ không hiện lên vẻ xem thường rồi.

Sau đó ít phút, một nam thanh niên từ ngoài bước vào.

Người thanh niên có vẻ ngoài điển trai, khuôn mặt như ngôi sao, hai má hơi gầy, tóc vuốt ngược ra sau, bóng loáng. Gã ta mặc bộ vest Versace trông rất thanh lịch mà lại cao quý.

“Cậu Trịnh!”

“Cậu Trịnh, lâu rồi không gặp!”

Lúc nhìn thấy chàng trai này, lập tức có mấy người tới chào hỏi, vẻ mặt đều là nịnh nọt.

Người thanh niên này chính là Trịnh Minh Sơn.

Nhà họ Trịnh của gã ta là gia tộc thứ hai ở thành phố Đông Hải, đương nhiên có tư cách được người khác lấy lòng.

Trịnh Minh Sơn cũng mỉm cười tươi rói, nói chuyện vui vẻ với những người này. Gã ta rất quen với xã giao của giới thượng lưu, thuận gió đẩy thuyền ba hoa bốc phét cùng mọi người.

Một lúc sau, lại có một nam thanh niên khác bước vào.

Người thanh niên này rất cao, khoảng 1 mét 8, tóc nhuộm vàng trông rất thời trang.

Đây là Vương Huy!

Bên cạnh anh ta là một người phụ nữ dáng người cao gầy, khuôn mặt thanh tú, Lâm Hàn cũng biết người này, là Chu Nhã Thiến!

Hai người khoác tay nhau rất thân mật.

Vương Huy vừa tới, đương nhiên cũng có người tới bắt chuyện.

Cũng như Trịnh Minh Sơn, Vương Huy cũng rất giỏi xã giao, luôn mỉm cười nói chuyện với người khác.

Khi có người hỏi cô gái bên cạnh Vương Huy là ai, anh ta đáp:

“Đây là bạn gái tôi, Chu Nhã Thiến”.

Chu Nhã Thiến nở nụ cười dè dặt, gật đầu với những người này, rất khéo léo.

“Bạn gái cậu Vương thật đẹp!”

“Trai tài gài sắc!”

Mọi người rối rít khen ngợi.

Nghe những lời này, trong mắt Chu Nhã Thiến hiện lên vẻ vui mừng nhàn nhạt, còn có cả sự ngạc nhiên.

Đây chính là xã giao của xã hội thượng lưu sao? Sau những nỗ lực không ngừng, cuối cùng Chu Nhã Thiến cô ta cũng bước được một chân vào xã hội này!

Lâm Hàn nhìn sang, khẽ mỉm cười, trong bốn gia tộc lớn thì nhà họ Trịnh và nhà họ Vương đều đã đến, tiếp theo sẽ là nhà họ Tống.

Lâm Hàn hơi tò mò về gia tộc khiêm tốn này.

Khoảnh khắc tiếp theo.

Cộp cộp cộp!

Có tiếng giày cao gót giẫm lên nền đất vọng lại.

Một cô gái mặc váy dạ hội bước vào.

Cô gái này cao khoảng 1 mét 65, đôi mắt rất to, hai má mũm mĩm baby, miệng cười tươi với má lúm đồng tiền dễ thương.

“Cô Tống Ngọc!”

“Đã lâu không gặp, cô Tống vẫn xinh đẹp như vậy!”

“Cô Tống, công ty chúng tôi gần đây đang phát triển theo hướng hàng cao cấp, rất mong được hợp tác cùng nhà họ Tống!”

Mọi người lập tức bước lên chào hỏi.

Cô gái này là Tống Ngọc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK