Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 845

Vương Vĩnh lại bổ sung thêm: “Nhà họ Chu là quý tộc đứng đầu, thực lực cực kỳ kinh khủng, lần này lại âm thầm bắt tay với nhà họ Khương, không lộ ra chút tin tức nào, nên nhà họ Tiêu hoàn toàn trở tay không kịp, e rằng đợt này bọn họ sẽ lành ít dữ nhiều rồi”.

“Cho nên, nhà họ Tiêu vừa gặp nạn, nhà họ Vương mấy người đã lập tức nhờ cậy vào nhà họ Khương?”, sắc mặt Lâm Hàn lạnh đi, cực kỳ phản cảm với cái loại phản bội người khác này.

“Cái này không liên quan tới chúng tôi”, Vương Thiên liên tục xua tay nói: “Nhà họ Vương chúng tôi chỉ là một thế gia nho nhỏ, trước khi cậu tới đã có người nhà họ Khương đến rồi. Họ bắt chúng tôi trở thành thế gia phụ thuộc vào nhà họ, chúng tôi làm gì có sự lựa chọn chứ? Cậu nghĩ rằng chúng tôi muốn ư? Làm thế gia phụ thuộc vào họ, mỗi năm phải nộp lên ít nhất 3 tỷ, đưa số tiền đó ra, nhà tôi một năm cũng chưa chắc có thể kiếm được tiền tiếp”.

Lâm Hàn nghe vậy hơi bất ngờ, cách làm việc của nhà họ Khương này đúng là ngang tàng, vậy mà lại chèn ép các thế gia phụ thuộc. Đây mà là phụ thuộc gì, rõ ràng là một đàn trâu, còng lưng ra cày cho nhà họ.

“Anh Hàn, giờ nhà họ Tiêu đang xảy ra chuyện, đây có phải là cơ hội của chúng ta không?”, Ngô Xuyên đi đến bên cạnh Lâm Hàn, nhỏ giọng nói.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh cũng nghĩ tới khía cạnh đó, nhưng anh vẫn chưa nắm rõ được tình huống cụ thể. Hai quý tộc lớn cùng nhiều thế gia phụ thuộc bắt tay với nhau tạo nên một sức mạnh khổng lồ, có phải cơ hội của anh hay không còn phải đợi xem tình hình thế nào mới biết được.

Sau khi biết được chuyện này, Lâm Hàn cũng không thèm tính sổ với nhà họ Vương nữa, giúp nhà họ Tiêu đối phó nhà họ Khương mới là chuyện quan trọng nhất hiện nay.

“Đợi tôi giải quyết xong chuyện này sẽ đến tìm nhà họ Vương mấy người tính sổ, chuẩn bị sẵn số tiền bồi thường kếch xù đi, Ngô Xuyên, Nhan Thành chúng ta đi thôi!”

Lâm Hàn quăng lại những lời này liền xoay người rời đi.

Không phải là Lâm Hàn không đi tìm nhà họ Vương trả thù, mà món nợ của nhà họ Vương cứ tạm để đó. Trước mắt, anh có chuyện quan trọng hơn cần phải làm ngay, món nợ của nhà họ Vương chỉ có thể tính sau vậy.

Ngô Xuyên và người của Tôn Hàn Các nghe vậy liền quay người đi theo Lâm Hàn.

Phút chốc, đám người Lâm Hàn đã rời khỏi nhà chính của họ Vương.

Nhìn lại cả căn nhà chính trống rỗng của họ Vương, Vương Thiên cũng không vội vui mừng vì đám người Lâm Hàn rời đi.

Dù sao Lâm Hàn cũng đã nói rõ, sau này sẽ còn tới tìm bọn họ tính sổ, bảo bọn họ nên chuẩn bị sẵn khoản bồi thường kếch xù đi.

Mà Vương Thiên cũng ý thức được một sự thật, đối với Lâm Hàn mà nói, nhà họ Vương dường như không phải một đối thủ cùng đẳng cấp, muốn tới thì tới muốn đi thì đi, đám người Vương Thiên chỉ đành bó tay đứng nhìn.

“Bố, chúng ta cứ mặc cho tên Lâm Hàn kia lấn át chúng ta sao? Chúng ta không còn cách nào à? Không thì chúng ta đi hỏi người của nhà họ Khương đi, nhờ bọn họ giúp chúng ta đối phó với tên Lâm Hàn kia, không phải chúng ta đã trở thành thế gia phụ thuộc của nhà họ Khương rồi ư?”, Vương Vĩnh ngờ vực hỏi.

Vương Thiên nổi giận trừng Vương Vĩnh, nói: “Con ngu vừa thôi, nhà họ Khương mà giúp chúng ta đối phó Lâm Hàn sao? Trừ khi Lâm Hàn kia muốn tiêu diệt nhà họ Vương chúng ta, nếu không với tính cách người nhà họ Khương, chắc chắn sẽ không vươn tay ra giúp đâu! Còn biết làm sao nữa, cứ chuẩn bị một khoản bồi thường lớn đi, còn lại thì cứ từ từ mà suy nghĩ tìm cách!”

Vương Thiên càng nghĩ càng tức, lại mắng to: “Đều tại cái thằng phá của nhà mày mà ra đấy, ai bảo mày rảnh rỗi chạy đi chọc tên Lâm Hàn kia làm gì? Bây giờ thì hay rồi, rước thêm về cho nhà họ Vương chúng ta một cường địch, dây vào một tên khó nuốt như thế làm chi hả con!”

Vương Vĩnh bị mắng cũng phát bực, trong lòng thầm nói, lúc cử đám cao thủ nhà họ Vương đi ám sát Lâm Hàn không phải bố cũng cực lực ủng hộ sao?

Có điều Vương Vĩnh cũng chỉ dám thầm trả treo trong bụng thôi, chứ nào dám nói ra thành tiếng. Hôm nay đã trải qua nhiều chuyện thế này, nhà họ Vương đã bị tổn thất to lớn, tâm trạng Vương Thiên đang cực kỳ bực bội, giờ còn cãi lại thì hậu quả nhất định rất thảm.

Cùng lúc đó, đám người Lâm Hàn đã quay lại xe của họ.

“Anh Hàn, chúng ta làm gì tiếp? Chỉ cần anh nói một câu bọn tôi sẽ làm ngay”, Ngô Xuyên có chút kích động, vốn là không có cách nào để đối phó nhà họ Khương kia, rốt cuộc giờ cũng đã có cơ hội.

Nhan Thanh ở cạnh cũng khá mong chờ, khoảng thời gian này Lâm Hàn luôn bó tay với nhà họ Khương, tất cả cậu ta đều đặt ở trong mắt và vẫn luôn muốn giúp Lâm Hàn tháo gỡ vấn đề nản giải này. Nhưng biết làm sao được, đối phương lại là một nhà quý tộc, thế nên không thể chỉ dựa vào vũ lực mà giải quyết được.

Lâm Hàn xua tay tỏ ý hai người bình tĩnh đã, sau đó anh nói: “Nhà họ Tiêu đang gặp rắc rối to rồi, hiện tại nhà họ Khương dốc hết vốn liếng để đối phó nhà họ Tiêu, đây đúng là một cơ hội tốt đối với chúng ta, và cũng là một cơ hội mà chúng ta không thể bỏ qua. Nếu không biết nắm bắt, lần này hoặc là nhà họ Tiêu diệt vong hoặc là sẽ tổn thất nghiêm trọng, còn thực lực của nhà họ Khương sẽ càng lớn mạnh hơn. Đến lúc đó, cơ hội để đối phó nhà họ Khương của chúng ta lại càng mong manh hơn, nhưng chúng ta cũng phải cẩn thận suy xét chuyện này”.

Ngô Xuyên và Nhan Thành có chút nghi hoặc nhìn Lâm Hàn, không hiểu nổi ý của anh là gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK