Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 691

Lâm Hàn cũng nói thẳng ngay từ đầu, để những người này hiểu luôn nguyên tắc của mình, dù sao không tới lúc bất đắc dĩ thì sẽ không vi phạm nguyên tắc, Lâm Hàn cũng không muốn động tay động chân với họ.

“Anh Hàn yên tâm đi, tôi đã nói trước với họ rồi, hơn nữa cho dù làm kinh doanh hợp pháp thì thực ra lợi nhuận của những công ty đó cũng không nhỏ, hoàn toàn đủ nên chúng tôi cũng không cần tham lam như vậy”, Ngô Xuyên cười nói.

Những người bên cạnh lúc này cũng lần lượt gật đầu, họ hiểu tính Lâm Hàn, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc thì anh sẽ không đối xử tệ bạc với họ, nhưng nếu vi phạm thì anh cũng không tha thứ dễ dàng.

Mà vẻ mặt Nhan Thành lại có chút ngượng ngùng, cậu do dự một lúc rồi nói thẳng: “Anh Hàn, có chuyện này tôi không biết có nên nói với anh không”.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, ra hiệu cho Nhan Thành cứ nói.

Nhan Thành thấy thế thì cũng không quan tâm nữa mà nói luôn: “Lần này anh Xuyên bảo tôi tự dẫn một đội nhỏ đến thành phố để rèn luyện tôi. Mọi thứ diễn ra cũng coi là suôn sẻ, nhưng có một người…”

Nhan Thành nói nhưng lại hơi do dự nhìn Ngô Xuyên, cậu biết người đó cũng là người cũ, đã đi theo Ngô Xuyên từ lâu, không biết bây giờ thế này có tốt không.

Ngô Xuyên dường như đoán được điều gì, nói thẳng: “Có phải có thằng oắt nào không chịu nghe lời không? Cậu đừng để ý tới tôi, cứ nói ra đi. Nếu có chuyện này thật thì không cần anh Hàn ra tay, Ngô Xuyên tôi cũng sẽ không tha. Không tuân theo quy tắc thì không xứng tiếp tục đi theo tôi, dù có phải người cũ hay không!”

“Được, vậy tôi nói thẳng nhé”.

Nhan Thành bảo: “Lần này những người khác đều rất nghe theo tôi, làm việc theo quy tắc, nhưng có một người không như vậy, vì anh ta là người cũ đi theo anh Xuyên đã lâu nên tôi cũng không quan tâm lắm đến chuyện đó. Khi tiếp quản công ty nhà họ Hoàng, anh ta đã tự ý quy một công ty nhỏ dưới tên của mình”.

“Hơn nữa còn không ghi lại chuyện này, theo tôi biết ý anh ta hình như là định tiếp tục tham gia vào các việc không hợp pháp để đổi lấy lợi nhuận khổng lồ”.

Ngô Xuyên nghe thế thì lập tức hiểu ra, phần lớn thuộc hạ của anh ta dù sao cũng xuất thân từ xã hội đen, tay chân cũng không phải rất sạch sẽ.

Như trước kia mấy người này đều bình thường, dù sao bán mạng cho ông lớn thì sao có thể không tự kiếm thêm một chút? Nhưng bây giờ đã khác. Đi theo Lâm Hàn, Lâm Hàn đối xử không hề tệ bạc với họ, nếu tham ô, thậm chí là làm những nghề không hợp pháp đó thì thật sự quá đáng quá rồi.

“Là A Tam đúng không? Thằng oắt này tôi đã thấy nó không biết điều từ lâu rồi, rất ít khi nó coi trọng lời tôi và anh Hàn nói”, Ngô Xuyên bảo.

Nhan Thành gật đầu.

Lâm Hàn ở bên cạnh sắc mặt hơi lạnh đi, tự tham ô thì thôi đi, cùng lắm Lâm Hàn chỉ trừng phạt một chút. Nhưng tiếp tục tham gia những ngành bất hợp pháp đó thì đã vi phạm đến nguyên tắc của anh.

Ngô Xuyên thấy sắc mặt Lâm Hàn thay đổi trong lòng cũng sợ hãi, nhìn ngón tay đã bị chặt đứt của mình, trong lòng hơi run lên, anh ta sợ hãi nói:

“Anh Hàn, chuyện này tôi cũng có trách nhiệm, là tôi quản lý cấp dưới chưa nghiêm, tôi sẵn sàng chấp nhận chịu phạt. Tên oắt A Tam đó không cần làm phiền đến anh đâu, tôi nhất định sẽ làm theo quy định!”

Lâm Hàn nghe thế, sắc mặt cũng dịu đi một chút:

“Thôi, Ngô Xuyên, chuyện này không liên quan nhiều đến anh, là do tự cậu ta không biết tốt xấu, tôi không phạt anh. Bây giờ anh tự giải quyết chuyện này đi, nên làm thế nào anh biết rồi đúng chứ?”

Ngô Xuyên thầm thở phào nhẹ nhõm, gật đầu liên tục: “Tôi biết rồi, tôi nhất định sẽ làm theo quy củ, tôi đi làm ngay đây”.

Nói xong Ngô Xuyên dẫn theo vài người vội vàng rời đi.

Lâm Hàn nhìn nhóm Nhan Thành rồi nhẹ giọng bảo: “Sau khi về, mọi người trông chừng cấp dưới cho kỹ, lần này có thể hiểu. Nếu lần sau còn xảy ra tình trạng này thì mọi người cũng không tránh khỏi trách nhiệm đâu!”

Kiếm tiền cũng được, nhưng phải hợp pháp.

Cái gì không được động đến thì đừng động vào, như vậy mới lâu dài được.

Đây là nguyên tắc của Lâm Hàn.

“Rõ!”

Nhóm Nhan Thành nghiêm túc gật đầu, đối mặt với Lâm Hàn uy nghiêm như này, trong lòng họ cũng vô cùng sợ hãi.

Thấy cũng tạm ổn, Lâm Hàn mỉm cười:

“Được rồi, lần này Nhan Thành làm rất tốt, gặp phải những vấn đề này, cho dù có phải người cũ hay không đều phải nói ra, mọi việc cứ theo quy tắc mà làm!”

“Thế lực ở Kim Lăng tạm thời sẽ do cậu quản lý, luyện tập rèn luyện luôn. Những người còn lại cũng về lại vị trí của mình, sau đó thông báo cho Ngô Xuyên, xong việc thì về Đông Hải tìm tôi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK