Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 459

Trần Nam gật đầu, ông ta sợ Lâm Hàn không đồng ý, nhưng không ngờ anh lại thoải mái như vậy.

“Được rồi, anh đi làm việc của anh trước đi”, Lâm Hàn bảo.

Lâm Hàn tiễn Trần Nam đi, sau đó anh tìm Lý Minh, trưởng phòng tài chính của Sa Ngư, nói với anh ta Tần Liên đã đầu quân cho nền tảng Sa Ngư.

Lý Minh ngay lập tức thông báo cho Lâm Hàn thông tin vừa nhận được, nền tảng sẽ tổ chức cuộc họp ban lãnh đạo để tìm cách đào tạo Tần Liên, nâng cấp cho cô ấy trở thành streamer nổi tiếng, đề xuất tài nguyên đương nhiên là điều không thể thiếu.

Tuy nhiên trong mùa này, ekip chương trình “Tôi là triệu phú” đã đưa ra thông báo chính thức với khán giả rằng, nhân vật chính của mùa trước là Triệu Tứ Hải đã dùng tiền của ekip để cho vay nặng lãi, tham gia các hoạt động bất hợp pháp.

Cuối cùng, Triệu Tứ Hải bị loại khỏi danh sách “Tôi là triệu phú”, tịch thu toàn bộ kinh phí của ekip chương trình.

Sau khi biết tin, Lâm Hàn khẽ mỉm cười, thanh danh của Triệu Tứ Hải xấu đi không biết ra đường có bị người ta nhận ra rồi chỉ trích, sỉ nhục, thậm chí là bị đánh hay không?

Đương nhiên, dù có xảy ra thật thì cũng chẳng liên quan đến Lâm Hàn.

Nhân viên phục vụ đã mang bữa sáng đến, có sữa, bánh mỳ, salad rau.

Tần Liên đang ngồi ăn sáng, đôi mắt to tròn ngắm nhìn xe cộ tấp nập ở thành phố Kim Lăng bên ngoài cửa sổ, có chút thất thần.

Nốt ruồi đỏ giữa lông mày vẫn còn ở đó, tăng thêm nét quyến rũ của cô.

“Anh Lâm!”

“Không cần câu nệ như thế, ngồi đi”.

Lâm Hàn đi tới trước mặt Tần Liên rồi ngồi xuống, nhấp một ngụm sữa nóng:

“Vâng, cảm ơn anh Lâm!”, Tần Liên đáp lời.

“Đây là việc của tôi, hiệu ứng livestream của cô tốt thì tôi cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn”, Lâm Hàn mỉm cười: “Thời gian livestream thường là khoảng năm giờ một ngày, ngoài livestream ra, cô còn kế hoạch gì khác không?”

Sau khi livestream, Tần Liên cũng không thể ngồi mãi trong phòng không làm gì được.

“Tôi có kế hoạch rồi”.

“Bao giờ cô đi?”

“Ăn xong tôi đi luôn”!

Tần Liên trả lời, cô ấy làm việc rất nghiêm túc, không hề lề mề.

“Vậy tôi sẽ đi cùng cô!”, Lâm Hàn ngẫm nghĩ rồi bảo.

Tần Liên không từ chối, có Lâm Hàn đi cùng, cô ấy cảm thấy an toàn hơn.

Dù sao có thể nói Lâm Hàn là người duy nhất cô quen ở Kim Lăng này.

Không lâu sau, có rất nhiều người thuộc bên nhân sự gọi tới.

Tần Liên hỏi chi tiết về tiền lương, đãi ngộ, thời gian làm việc, sau khi hỏi xong cô chọn được hai nơi.

“Chúng ta đến Wanda Plaza trước đi, nơi đó khá gần khách sạn chúng ta”, Tần Liên bảo.

“Được”.

Tầng 4 của Wanda Plaza.

Lâm Hàn và Tần Liên lên đó bằng thang cuốn.

Bởi vì Tần Liên quá đẹp, tuy hôm nay cô ấy chỉ ăn mặc đơn giản, nhưng so với khi mặc váy thì lại nhìn năng động hơn. Đặc biệt là cái nốt ruồi ở giữa trán kia, càng khiến cho cô ấy trông giống như bước ra từ trong tranh.

Giống Tiểu Long Nữ bước ra từ bộ phim cổ trang võ hiệp, làm cho người ta có cảm giác thanh cao thoát tục.

Đợi đến khi bọn họ bình tĩnh lại, liếc sang Lâm Hàn – người đi bên cạnh Tần Liên thì lại hơi hơi lắc đầu.

Đúng là bông hoa nhài cắm trên bãi phân trâu.

Đương nhiên, Tần Liên cũng cảm nhận được những ánh mắt đó, nhưng cô ấy đã sớm tập mãi thành quen rồi.

Bởi vì nhiều ánh mắt đổ dồn lại đây như vậy, cô ấy sợ Lâm Hàn sẽ không thoải mái, cũng có thể… tự ti.

Chàng trai này, đương nhiên cũng cảm nhận được những ánh mắt thèm thuồng đầy tham lam kia.

Nhưng ánh mắt anh lại vô cùng dửng dưng và bình tĩnh, thậm chí là tự tin mà hoàn toàn làm lơ những ánh nhìn kia.

Ánh mắt Tần Liên lóe lên, chợt cảm thấy chàng trai bên cạnh trở nên hết sức bí ẩn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK