Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1343

Lúc nãy anh ta đã nhận ra Lâm Hàn và Tiêu Nhã hoàn toàn không trúng kế của ba quý tộc lớn, mà bọn họ lại đang rơi vào cái bẫy của hai người kia, điều đó thể hiện rõ trong lúc anh ta với Lâm Hàn chạm mắt nhau.

Nhưng phát hiện ra điều đó cũng chẳng được tích sự gì, Khổng Tử Dục nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ thế nào cũng không biết rốt cuộc hai người kia đang tính toán chuyện gì.

Những lời mà Lâm Hàn nói với ba quý tộc kia thì Khổng Tử Dục cũng lờ mờ đoán ra, đó là trong năm trăm người họ mang đến vốn không tồn tại tay đấm bình thường, tất cả đều là cao thủ, chỉ có như thế thì hai người họ mới tự tin đến vậy, không sợ xảy ra bất kỳ vấn đề gì.

Dù sao trước đó Lâm Hàn cũng không nói rằng năm trăm người anh mang đến có tay đấm bình thường, chỉ có bọn họ nghĩ thế mà thôi.

Nghĩ tới đó, Khổng Tử Dục lại thấy khủng bố, nghĩ cẩn thận hơn, nhà họ Lâm là con quái vật khổng lồ, có vẻ như bọn họ đủ sức để làm việc đó, đủ sức lấy ra nhiều cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh như thế.

Bấy giờ, Khổng Tử Dục lại thấy sợ hãi hơn bao giờ hết, dù sao một người không biết được thực lực của nhà họ Lâm thì có đánh chết cũng không bao giờ nghĩ đến việc này, ván cờ hôm nay, ba nhà quý tộc lớn đã thua ngay từ đầu.

Bấy giờ, bọn họ đang tiến hành thương lượng với nhau, rốt cuộc nên lấy bao nhiêu mẫu là thích hợp, bình thường thì chỉ cần lấy mười mấy người là đủ, nhưng thấy Lâm Hàn và Tiêu Nhã tự tin thế này khiến họ thấy hơi lo lắng, vì thế muốn chọn càng nhiều mẫu càng tốt, để Lâm Hàn không gặp may, tay đấm bình thường không bị chọn trúng.

Lâm Hàn thấy thế cũng đứng ra nói thẳng: “Lo lắng lắm hả? Thế thì các người không cần phải lấy mẫu, cứ kiểm tra hết đi, tôi có thời gian, lãng phí nó một chút cũng không sao cả!”

Lâm Hàn vừa dứt lời thì ba quý tộc kia sửng sốt.

Nói cái gì thế không biết?

Người của ba quý tộc lớn đang nghĩ cách xem phải làm sao để lấy được nhiều người đi kiểm tra nhất, quyết tâm phải tìm cho bằng được tay đấm bình thường, dùng quy định có sẵn để ép Lâm Hàn phải rời khỏi hội nghị quý tộc Thiên Kinh.

Lâm Hàn thì hay rồi, trực tiếp bảo bọn họ lấy hết luôn? Thật hay giả vậy, chẳng lẽ Lâm Hàn thật sự không sợ tay đấm bình thường trong đó bị lôi ra à?

Trong khi bọn họ đang cảm thấy khó hiểu nhìn Lâm Hàn thì anh lại chẳng có vẻ gì là đùa, cực kỳ nghiêm túc.

Bấy giờ, người của ba nhà quý tộc lớn bắt đầu không hiểu được tình huống, rốt cuộc tên Lâm Hàn này đang nghĩ cái gì thế.

Không thể nào, năm trăm người Lâm Hàn và nhà họ Tiêu mang đến đều là cao thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh ư?

Khoảnh khắc nghĩ đến khả năng đó, bọn họ lại lập tức bác bỏ, thật sự là không thể mà.

Cùng lúc đó, phần lớn thế lực của Thiên Kinh nghe thế cũng chẳng hiểu nổi mạch não của tên Lâm Hàn này, anh thật sự tự tin như thế, không lo tay đấm bình thường trong số này bị tìm thấy ư?

“Tên Lâm Hàn này nghĩ gì vậy trời? Cậu ta lấy cái gì để tự tin như vậy?”

“Đừng có nói là năm trăm người ở đây đều là cao thủ hàng thật giá thật nha?”

“Không có cái chuyện đó được đâu, mỗi quý tộc có cao nhất cũng tầm hơn trăm cao thủ mà thôi, quý tộc đã là thế lực lớn nhất ở Hoa Hạ rồi, Lâm Hàn và nhà họ Tiêu dựa vào cái gì để lấy ra hơn năm trăm cao thủ được huấn luyện đây?”

“Hơn nữa lần trước nhà họ Tiêu còn tổn thất nặng nề, chắc bọn họ có thể lấy được hơn năm mươi cao thủ là cùng chứ gì”.

“Thật sự không hiểu nổi cái tên này bị làm sao nữa, tôi muốn chống mắt lên nhìn xem cậu ta có thể làm ra trò gì”.

Tất cả thế lực Thiên Kinh đều xì xào bàn tán, tất cả đều tò mò về Lâm Hàn, không hiểu tại sao anh lại lựa chọn như vậy.

Bấy giờ, ba nhà quý tộc lớn đều nhìn nhau, đưa ra quyết định của mình, dù Lâm Hàn đang muốn làm gì thì anh đã nói như thế, bọn họ cũng sẽ làm như thế. Kiểm tra hết một lượt năm trăm người, họ không tin mình chẳng thế tìm nổi một kẻ không phải cao thủ, chỉ cần một người thôi, họ sẽ mượn cái quy định đó để danh chính ngôn thuận đuổi anh đi, dù anh có làm trò hề gì thì khi đó cũng không có tác dụng nữa.

“Nếu đã thế thì chúng tôi không khách sáo nữa, chúng ta cứ kiểm tra hết đi”, ông Khương cũng cười nói.

“Tất nhiên, các người hãy bắt đầu nhanh lên”, Lâm Hàn cười nói, vẫn là dáng vẻ đầy tự tin, không hề có chút lo lắng.

Hơn năm trăm người đó phần lớn đều là cao thủ nhà họ Lâm, thêm cả người của Tôn Hàn Các, dù là cao thủ nhà họ Lâm hay người của Tôn Hàn Các thì Lâm Hàn đều tin tưởng cả, bọn họ đều có bản lĩnh của mình, tuyệt đối sẽ không thua bởi những cao thủ của đối phương.

Còn cao thủ nhà họ Tiêu thì trước khi đến đây anh đã dặn trước, những cao thủ không đủ mạnh thì tốt nhất đừng mang theo, chủ dẫn những cao thủ có đủ bản lĩnh đối phó thôi.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK