Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 565

Ngày hôm đó ở quán ăn Trung Hoa ký hợp đồng luôn không phải là xong chuyện rồi sao?

Chúc Đài hối hận, tự trách, ông ta đưa tay lên tự tát hai phát vào mặt mình.

Chát!

Ánh mắt ông ta lại nhìn về phía Lâm Hàn, bò đến dưới chân anh:

Chúc Đài năn nỉ:

“Tôi bảo cậu không biết cúi đầu trước người ở tầng lớp cao hơn, bây giờ tôi hiểu rồi, tầng lớp của cậu cao hơn tôi!”

Chúc Đài quỳ trên đất, bắt đầu dập đầu quỳ lạy.

Bộp!

Bộp!

Ông ta vừa khóc vừa van xin:

“Cậu Lâm, cầu xin cậu!”

Bịch, bịch, bịch!

“Tôi đã cho ông cơ hội nhưng ông không biết quý trọng, vậy thì đừng trách tôi tàn nhẫn”.

Lâm Hàn nhìn Chúc Đài, lạnh nhạt bảo: “Vậy nên, hãy cút đi!”

Chúc Đài mở to mắt, gào khóc ầm ĩ:

“Cậu Lâm, làm ơn hãy cho tôi một cơ hội nữa! Làm ơn!”

Phùng Thạch lạnh giọng quát.

Ngay lập tức, hai vệ sĩ cao to bước vào, kéo Chúc Đài ra ngoài.

“Cầu xin cậu, đừng để bất động sản Thiên Hoà của tôi phá sản mà…”

Chúc Đài hét lên, giãy giụa liên tục nhưng đều vô ích, giọng nói ông ta càng ngày càng xa.

Nghiêm Quân hừ lạnh một tiếng, sau đó cầm ly rượu lên cười nói:

“Cậu Lâm, tôi mời cậu một ly nữa! Thân phận cậu Lâm cao quý, nếu sau này có việc gì Nghiêm Quân tôi có thể giúp được thì cậu cứ giao cho tôi!”

Thấy ông chủ của mình cung kính với Lâm Hàn như vậy, Triệu Tứ Hải không khỏi trợn tròn mắt, trong lòng khinh bỉ:

“Nếu không có Trần Nam thì Lâm Hàn cậu chỉ là một thằng rác rưởi vô dụng! Làm sao có ngày hôm nay?”

Sau khi uống ba lượt rượu, chuyện của siêu thị Hoa Nhuận đã giải quyết xong, Lâm Hàn đi về nhà.

“Ông chủ Phùng!”

Triệu Tứ Hải xuất hiện, anh ta nở nụ cười tươi tắn, khom người đưa tờ giấy trong tay cho Phùng Thạch:

“Ông chủ Phùng, chuyện tôi nói với ông lúc nãy…”

Phùng Thạch nhận lấy tờ giấy rồi liếc nhìn Triệu Tứ Hải, vừa lau tay vừa nhẹ giọng nói:

Nói xong ông ta đi về phía cửa.

“Dù sao Triệu Tứ Hải cũng là họ hàng của cậu Lâm, mình chỉ biết cậu ta với cậu Lâm có quan hệ không tốt, còn không tốt đến mức độ nào thì mình không biết”, Phùng Thạch vừa đi vừa thầm nghĩ trong lòng:

“Cảm ơn ông chủ Phùng! Cảm ơn ông! Chắc chắn ngày mai tôi sẽ tới!”

Triệu Tứ Hải vui mừng khôn xiết, kích động đến độ toàn thân run rẩy, hai mắt sáng ngời.

“Lâm Hàn! Đồ bỏ đi cậu dựa vào miệng lưỡi để ôm đùi Trần Nam thì chắc chắn không thể lâu dài được đâu!”, Triệu Tứ Hải siết chặt tay, cực kỳ hy vọng vào tương lai:

“Nhưng tôi có năng lực, có khả năng, làm việc cho Phùng Thạch chắc chắn có thể phát huy hết mình, sau này giẫm cậu dưới chân chỉ là vấn đề thời gian!”

“Sau này mình phải xem lại vài lần những video sưu tập về anh trai chạy Rolls-Royce mới được!”

Nghĩ như vậy, Triệu Tứ Hải cực kỳ vui mừng, rời khỏi Tuý Tiên Lâu.

Anh ta quyết định mua vài bộ quần áo đắt tiền để chuẩn bị ngày mai đến công ty Phùng Thạch làm việc.

Biệt thự nghỉ dưỡng Đức Hoa.

“Nhanh vậy sao?”

Đầu dây bên kia, Triệu Nhã rất kinh ngạc: “Cậu Lâm, anh giải quyết bằng cách nào vậy?”

Phải biết là tất cả các ông trùm bất động sản ở Kim Lăng đều từ chối mở chi nhánh cho siêu thị Hoa Nhuận đó!

“Cô không cần hỏi thêm về vấn đề này, làm tốt việc của cô thôi”, Lâm Hàn khẽ cười.

“Vâng thưa cậu Lâm!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK