Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 877

Tiêu Hoa Bân thấy thế thì cười nhạo, cuối cùng cũng xuất hiện!

Đột nhiên Tiêu Hoa Bân ra tay, tốc độ nhanh chóng, liên quân của hai nhà quý tộc còn chưa kịp phản ứng, Tiêu Hoa Bân đã đấm vào đầu hắn.

Chỉ một đòn, cao thủ đó đã ngất đi, Tiêu Hoa Bân không bỏ qua cho hắn, lại tiếp túc đấm đá thêm vài cú rồi lập tức rời đi, vào lại bóng tối ấn nấp, không gây ra bất kỳ tiếng động nào.

Tuy rằng vừa rồi Tiêu Hoa Bân chỉ đá cho tên cao thủ đó vài phát để ngất đi, nhưng phát nào cũng rất mạnh và vào vị trí nguy hiểm.

Tiêu Hoa Bân không rõ tên đó đã chết chưa, nhưng dù không chết thì dưới sự tấn công dữ dội vừa rồi cũng đã gần mất mạng, càng không có sức chiến đấu nữa.

Và lý do khiến Tiêu Hoa Bân rời đi vội vàng là để tránh gây sự chú ý cho những cao thủ khác của hai nhà quý tộc.

Ở tầng sâu nhất của hầm mỏ số 1 này, chắc chắn không chỉ có cao thủ của hai nhà Chu, Khương, thậm chí có thể có rất nhiều người.

Vừa nãy khi Tiêu Hoa Bân hành động, những tên cao thủ còn lại của hai nhà kia chắc chắn đã phát hiện, nếu ông ta không rút lui kịp thời rất có thể sẽ bị bao vây tấn công.

Mặc dù một mình xông pha nguy hiểm, nhưng Tiêu Hoa Bân cực kỳ tinh vi, không cho những tên cao thủ này có cơ hội bao vây.

Sau đó, Tiêu Hoa Bân tiếp tục chậm rãi tìm kiếm trong bóng tối.

Cùng lúc đó, tại hầm mỏ khác của nhà họ Tiêu, cao thủ Lâm Hàn dẫn tới và cao thủ của nhà họ Tiêu lần lượt phân thành tiểu đội ba người, họ cũng đang tìm kiếm và dọn dẹp.

Ở nơi sâu trong hầm mỏ nào đó, Ngô Xuyên cũng dẫn theo hai cao thủ của Tôn Hàn Các từ từ tìm kiếm trong bóng tối.

Cách đó không xa, một cao thủ của liên quân quý tộc đang ẩn nấp trong bóng tối, thấy sắp không trốn được nữa hắn quyết định chủ động phát động công kích, chuẩn bị đánh cho đối phương trở tay không kịp, sau đó sẽ chạy trốn.

Nhưng hắn vừa bắt đầu, Ngô Xuyên và hai cao thủ của Tôn Hàn Các đã phản ứng nhanh chóng, vừa né tránh vừa tấn công.

Dưới sự tấn công thần tốc của Ngô Xuyên và hai cao thủ Tôn Hàn Các, tên cao thủ kia vừa mới phát động tấn công đã bị hạ gục.

“Anh Xuyên, nên đưa ra ngoài hay giải quyết luôn?”, một cao thủ của Tôn Hàn Các hỏi.

Ngô Xuyên do dự rồi nói nhỏ: “Xử lý đi, đưa ra ngoài sẽ mất thời gian, đoạn đường đưa ra ngoài còn có thể gặp những cao thủ khác, sẽ nguy hiểm hơn, mà chúng ta cũng không có quá nhiều thời gian”.

Hai cao thủ của Tôn Hàn Các bịt miệng tên cao thủ kia, sau đó giải quyết sạch sẽ.

Ngay lập tức, Ngô Xuyên và hai cao thủ của Tôn Hàn Các tiếp tục tìm kiếm trong bóng tối.

Mà cảnh tương tự cũng đã xảy ra cùng lúc ở nhiều nơi trong hầm mỏ nhà họ Tiêu.

Những người được nhà họ Chu và nhà họ Khương cử tới đang ẩn nấp đây mặc dù cũng là cao thủ, nhưng cao thủ Lâm Hàn đưa tới và cao thủ của nhà họ Tiêu cũng không phải dạng vừa, lại còn là một đội ba người đối phó một người, đương nhiên dễ dàng hơn nhiều.

Chỉ trong vòng hai, ba tiếng, rất nhiều cao thủ liên quân của nhà họ Chu và nhà họ Khương ở trong rất nhiều hầm mỏ của nhà họ Tiêu đều đã bị tiêu diệt sạch.

Cùng lúc này, bên phía Uông Nghĩa còn suôn sẻ hơn.

Bên phía anh ta phụ trách việc tiêu diệt cao thủ nhà họ Khương, vì có danh sách nên anh ta biết rất rõ vị trí ẩn náu của họ, việc ra tay cũng không cần phiền phức như những cao thủ khác.

Một đội mười người, theo vị trí của các cao thủ nhà họ Khương mà quét sạch từng người một.

Những cao thủ của nhà họ Khương đang ẩn nấp trong bóng tối, không hề phát ra động tĩnh gì, ngay cả nhịp tim cũng được kiểm soát, không quá sốt ruột.

Thế nhưng đã ẩn nấp như thế mà bọn họ phát hiện từ rất nhiều vị trí mình ẩn nấp, đột nhiên có mười bóng đen xuất hiện bao vây lấy mình, không còn đường lui.

Hắn còn chưa kịp ra tay thì đã ngã xuống đất. Đến chết cũng không biết tại sao đối phương lại phát hiện ra mình, không ngờ trong bóng tối yên tĩnh như vậy mà vẫn biết được chính xác vị trí của mình, sau đó bao vây tấn công.

Uông Nghĩa giải quyết tên cao thủ nhà họ Khương này xong thì tiếp tục đi đến vị trí tiếp theo. Khi sắp đến nơi, anh ta nhanh chóng giảm tốc độ, không phát ra tiếng động, sau đó mười người ăn ý tản ra, lặng lẽ bao vây tên tiếp theo…

Ở nơi sâu thẳm trong hầm mỏ nào đó là một mảng đen kịt không có động tĩnh gì.

Một cao thủ nhà họ Khương đang ẩn nấp kĩ lưỡng, không hề nhúc nhích.

Đang nấp, đột nhiên hắn cảm giác có gì đó không đúng, cũng không nói ra được không đúng chỗ nào, rõ ràng xung quanh không có động tĩnh gì nhưng lại có cảm giác không lành, trực giác nói cho hắn biết rất nguy hiểm.

Sau khi do dự một lúc, hắn chuẩn bị di chuyển xuống vị trí dưới, nấp ở nơi sâu hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK