Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 566

Vấn đề đã được giải quyết nên những chuyện tiếp theo cũng dễ xử lý hơn, chỉ cần chọn xong địa điểm là có thể bắt đầu mua hàng, không lâu nữa sẽ có siêu thị Hoa Nhuận trên khắp thành phố Kim Lăng.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Hàn về phòng cùng Dương Lệ, anh trò chuyện và xem tivi cùng cô cả chiều, hai người có một khoảng thời gian vô cùng ấm áp.

“Lâm Hàn… không hay rồi! Nhà họ Hồng đến rồi!”

Đầu bên kia, một giọng nữ mang theo nỗi sợ hãi tột độ vang lên.

“Trần Nam đâu?”, mắt Lâm Hàn loé lên, anh lập tức hỏi.

“Trần Nam bị bắt đi rồi, ở Hộp đêm Ức Nam, hình như nói rằng muốn ký hợp đồng gì đó…các người làm gì đấy? Thả tôi ra!”

“Nhà họ Hồng… ra tay trước để chiếm thế thượng phong đây mà!”

Lâm Hàn đảo mắt, anh lập tức phản ứng lại.

“Em ở nhà đừng đi lung tung… Thôi, để anh cho người đưa em đến Hilton ở!”

Vẻ mặt Lâm Hàn nghiêm túc, nhà họ Hồng đột nhiên ra tay với Trần Nam, Lâm Hàn đoán chắc anh cũng là mục tiêu của họ.

“Ông xã…”

Dương Lệ mở to mắt nhìn Lâm Hàn, nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh liền biết đã xảy ra chuyện lớn, cô lập tức trở nên lo lắng. Đọc tiếp tại truyện t amlinh.2 47

Lâm Hàn nhẹ nhàng hôn lên trán Dương Lệ, sau đó anh điều động hơn chục người của Tôn Hàn Các ở biệt thự bên cạnh sang, hộ tống Dương Lệ đến Hilton.

Còn anh thì lái xe đến Hộp đêm Ức Nam.

Trên đường đi, Lâm Hàn lấy điện thoại ra gọi:

“Alo, Trần Minh Lượng, tôi là Lâm Hàn”.

“Video tôi bảo ông quay về thực trạng cuộc sống các công nhân ở nhà máy nhà họ Hồng, ông làm thế nào rồi?”, Lâm Hàn hỏi.

“Tôi đã biên tập xong rồi, một khi bài báo này được đăng lên chắc chắn sẽ gây nên náo động lớn. Nó sẽ dấy lên một làn sóng lớn ở Kim Lăng, thậm chí là cả Hoa Đông!”, Trần Minh Lượng cực kỳ hào hứng.

“Được, vậy đăng đi”, Lâm Hàn hờ hững bảo.

“Bây giờ sao?”, Trần Minh Lượng hỏi, lòng càng thêm kích động.

“Còn có những chuyện này nữa ư?”

Đầu bên kia điện thoại, Trần Minh Lượng ngẩn người.

Các thành viên ban lãnh đạo của gia tộc đó đều có bí mật, tin tức này sẽ gây chấn động Thành Đô, không kém gì nhà máy bóc lột mồ hôi xương máu người lao động.

“Ừm, lát nữa tôi sẽ gửi cho ông. Nếu có thể ông đừng coi đó là tin tức độc quyền, hãy chia sẻ với các phương tiện truyền thông, báo chí và trang web tin tức khác, đồng loạt tung tin”, cuối cùng Lâm Hàn nói.

Trần Minh Lượng im lặng một lúc rồi trả lời bằng giọng nghiêm túc.

Ông ta biết hành động này của Lâm Hàn là đang nhắm vào nhà họ Hồng.

Sau khi cúp điện thoại, Lâm Hàn gửi những bức ảnh Vương Vũ bí mật chụp được cho Trần Minh Lượng.

Ngoài Hồng Chính ra, hôm nay Vương Vũ còn chụp được Hồng Lượng, con trai thứ ba của nhà họ Hồng có con trai riêng ở ngoài.

Công chúng rất thích những tin tức kiểu này.

Sau đó Lâm Hàn lại gọi cho Vương Vũ:

“Cậu Lâm, quận Huyền Vũ không phải địa bàn của tôi, tôi dẫn người đến…”

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói ngập ngừng của Vương Vũ.

“Không, không! Cậu Lâm, tôi sẽ dẫn người tới ngay!”

Giọng Vương Vũ thay đổi, anh ta lập tức đáp lại.

Điều quan trọng nhất là, tính mạng của cả gia đình anh ta đều nằm trong tay Lâm Hàn, anh ta không dám trái lệnh Lâm Hàn.

Sau khi cúp máy, Lâm Hàn tăng tốc lái xe đến Hộp đêm Ức Nam.

Đoàng!

Đoàng!

Vài tiếng súng vang lên, đạn găm vào ổ khoá cửa chống trộm của biệt thự Lâm Hàn.

Sau đó một người đàn ông vạm vỡ cầm súng bước tới, đạp thật mạnh vào cửa!

Cánh cửa chống trộm bật mở, bảy tám tên đàn ông cao lớn lao vào.

Những tên này có thân hình cao lớn, hơi thở lạnh lùng, trên tay mỗi người đều cầm một khẩu súng lục đen ngòm, họng súng rất dài, đã gắn ống giảm thanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK