Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 863

“Chú hai, đủ rồi. Lâm Hàn không phải là loại người đó. Anh ấy là bạn của cháu, sao chú có thể nói như vậy? Chú đừng nói nữa”, Tiêu Nhã vội nói.

Tiêu Hoa Bân nghe vậy vẫn làm lơ Tiêu Nhã. Vốn dĩ, nhà họ Tiêu gặp phải chuyện này nên tâm trạng ông ta đang rất khó chịu, giờ sao mà bình tĩnh cho được.

“Tôi nhắc lại lần nữa, nếu cậu không đi thì nhà họ Tiêu tôi sẽ cho cậu biết kết quả của việc xem thường quý tộc là thế nào!”, Tiêu Hoa Bân nói tiếp.

Tiêu Hoa Bân vừa nói thế, một số cao thủ của nhà họ Tiêu cũng bước tới bao vây lấy đám Lâm Hàn, nhìn chằm chằm vào bọn anh, giống như chỉ cần ông ta ra lệnh một tiếng, bọn họ sẽ lập tức ra tay.

Lâm Hàn thấy vậy vẫn thong dong bình tĩnh, anh rất tự tin vào bản lĩnh của Tiểu Đông, Ngô Xuyên và mình, tuy không chắc có thể đánh thắng được hết đám cao thủ kia, nhưng rút lui một cách an toàn lại không thành vấn đề. Mà chỉ cần rút lui khỏi đây, bên ngoài mình lại có nhiều cao thủ như thế còn sợ bọn họ chắc?

Ở một khía cạnh khác, Lâm Hàn lại có hơi bất ngờ, Tiêu Nhã rõ ràng là người thừa kế nhà họ Tiêu, mấy năm gần đây cũng thể hiện ra năng lực của mình, nhưng với tình hình trước mắt, dường như cô ấy lại chẳng có tiếng nói trong nhà, tất cả đều nghe theo người đàn ông trung niên nóng tính này.

Hoàn cảnh của Tiêu Nhã trong nhà họ Tiêu rất giống với Lâm Hàn khi ở nhà họ Lâm.

Lâm Hàn thầm quyết tâm mượn cơ hội này giúp Tiêu Nhã giành lại quyền lên tiếng trong nhà họ Tiêu!

Sắc mặt Tiêu Nhã có phần khó chịu.

Nhà họ Tiêu bị dồn vào chân tường như này, là người thừa kế của gia tộc, Tiêu Nhã cảm thấy vô cùng áy náy với mọi người, bây giờ còn gặp Lâm Hàn trong bộ dạng thế này nữa.

Ai biết được Tiêu Hoa Bân lại đối đãi với Lâm Hàn như vậy, điều này khiến Tiêu Nhã cảm thấy mình rất thất bại, không còn mặt mũi nào nhìn Lâm Hàn nữa.

Trong lòng Tiêu Nhã hiểu, mình không thể nào khuyên nhủ được Tiêu Hoa Bân, cô ấy cũng biết rõ với cái tính khí nóng nảy của Tiêu Hoa Bân chắc chắn có thể ra tay với Lâm Hàn, vội vã khuyên Lâm Hàn: “Lâm Hàn, chú hai nhà tôi là người vậy đó, thật ngại quá, anh mau đi đi, nếu không, lát nữa chú ấy nổi khùng lên rồi, tôi cũng không cản được”.

Nghe thấy vậy, Lâm Hàn vẫn mặc kệ Tiêu Nhã, anh nhìn sang Tiêu Hoa Bân và nói thẳng: “Thứ nhất, tôi không có ý gì gọi là khinh thường nhà họ Tiêu. Nhà họ Tiêu trước giờ vẫn luôn là một gia tộc quyền quý nên tôi vẫn luôn rất tôn trọng gia đình các ông. Có điều, tôn trọng là một chuyện, nó không có nghĩa là tôi phải khép nép, sợ sệt mấy người, không có nghĩa là mấy người thích làm gì thì làm. Tôi cứ nói vậy đã. Hôm nay, tôi sẽ cắm rễ ở nhà họ Tiêu, không đi đâu hết, mấy người muốn làm gì tôi thì cứ việc. Tuy nhiên, khi đã lựa chọn việc ra tay với tôi, vậy mấy người cũng phải chuẩn bị tâm lý gánh chịu hậu quả luôn đi là vừa”.

Sau khi trải qua chuyện ở nhà họ Tiêu, Lâm Hàn dần nhận ra, bọn họ chẳng khác gì nhà họ Khương, cũng là gia tộc quyền quý, thế lực lớn mạnh nhưng thực sự không thể đối đầu với họ được sao?

Cũng chưa chắc, như cục diện hiện giờ, ba gia tốc quyền quý tranh chấp với nhau, Lâm Hàn có thể nắm quyền chủ động.

Mặc dù anh vẫn chưa thể đối mặt trực diện với gia tộc quyền quý nhưng Lâm Hàn vẫn có khả năng chống đối một chút với bọn họ!

“Lâm Hàn, anh…”

Tiêu Nhã ngẩn người nhìn Lâm Hàn, cô ấy không ngờ rằng Lâm Hàn sẽ nói ra những lời như vậy, đây chẳng phải là càng chọc giận Tiêu Hoa Bân, thậm chí là chọc giận tất cả cao thủ nhà họ Tiêu hay sao?

Bỗng Tiêu Nhã cảm thấy rất bất lực. Nếu Tiêu Hoa Bân cùng với những cao thủ của nhà họ Tiêu ra tay với Lâm Hàn, Tiêu Nhã cũng chẳng thể nào mà ngăn cản nổi, chẳng thể bảo vệ được Lâm Hàn nữa.

Không ngoài dự đoán, Tiêu Hoa Bân và đám cao thủ nhà họ Tiêu vốn đang kìm nén sự tức giận trước sự liên minh tấn công của hai nhà họ Chu và nhà họ Khương, giờ nghe thấy lời này của Lâm Hàn, người nào người nấy nộ khí xung thiên, tức đến mức thở hồng hộc.

“Được, cậu không rời đi đúng không? Còn gánh chịu hậu quả khi ra tay nữa? Cậu có thể làm gì được bọn tôi? Đúng là tuổi trẻ ngông cuồng! Hôm nay, tôi sẽ cho cậu biết được thế nào là hậu quả khi chọc đến gia tộc quyền quý!”, Tiêu Hoa Bân nghiến răng nghiến lợi nói.

“Chú hai, đừng mà, cháu xin chú đấy…”, Tiêu Nhã cố gắng van xin,

Vậy nhưng dường như Tiêu Hoa Bân chẳng để tâm tới, lạnh lùng nói: “Cao thủ nhà họ Tiêu nghe lệnh!”

“Có!”, cao thủ nhà họ Tiêu đứng xung quanh đồng loạt lên tiếng.

“Mau tóm thằng ranh xấc xược này lại cho tôi, để nó biết thế nào là sức mạnh của danh gia vọng tộc!”, Tiêu Hoa Bân hét lên.

Đột nhiên, toàn bộ cao thủ nhà họ Tiêu xông lên phía trước.

Tiêu Nhã muốn ngăn bọn họ lại nhưng không thể, võ công của cô ấy chẳng đánh lại được bất kỳ một cao thủ nào của nhà họ Tiêu. Hơn nữa giờ đây, những tay cao thủ này chẳng thèm nghe lời của cô ấy.

Lâm Hàn không hề căng thẳng, nói với Ngô Xuyên và Tiểu Tây: “Không cần đánh đấm nhiều, cứ đá ra ngoài là được”.

“Rõ!”, Ngô Xuyên với Tiểu Tây mỉm cười đáp lại, bên ngoài bọn họ có gần 100 cao thủ, cần phải sợ đám cao thủ nhà họ Tiêu này sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK