Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 441

Ngô Xuyên thuận lợi kế thừa vị trí của Trần Vô Cực, trở thành người đứng đầu khu vực Vùng Xám thành phố Đông Hải.

Lâm Hàn cũng nở nụ cười, hài lòng gật đầu.

Đây là thực lực riêng của Lâm Hàn.

Khi Lâm Hàn đang vui cười thì một bóng người đột nhiên xuất hiện trước mặt anh.

Gã ta ôm đầu Lâm Hàn bằng tay trái, ghé vào tai anh rồi cười khẩy nham hiểm:

“Lâm Hàn, nhà họ Hoàng gửi lời hỏi thăm đến cậu”.

Tay phải gã ta cầm khẩu súng lục dí vào bụng Lâm Hàn, không chút do dự bóp cò!

Đoàng!

Mặt Lâm Hàn đột nhiên tái nhợt như tờ giấy, máu tươi từ bụng dưới tuôn ra ồ ạt, mùi máu tanh lập tức bốc lên!

Đoàng!

Tiếng súng khiến võ đài đang ồn ào bỗng chốc im lặng.

Lâm Hàn ngồi trên ghế gỗ, sắc mặt tái nhợt, tay ôm bụng, máu tươi vẫn đang trào ra.

“Cậu Lâm!”

“Anh Hàn!”

Không ngờ Lâm Hàn lại bị ám sát trước mặt bao người?

Trần Vô Cực hét to một tiếng, nước mắt lưng tròng, vội vàng chạy tới kiểm tra vết thương cho Lâm Hàn, hai tay ông ta run rẩy, muốn ngăn máu đang chảy ra từ bụng Lâm Hàn nhưng lại không dám.

Trần Vô Cực có cảm giác như đang nằm mơ, vừa nãy Lâm Hàn còn không sao, bây giờ đã bị người bắn một phát?

“Bác sĩ ở Trần Công Quán đâu? Mau ra đây cấp cứu!”

“Nếu cậu Lâm có chuyện gì thì các người đều phải chôn theo cậu ấy!”

“Có chuyện gì vậy?”

“Chàng thanh niên đó bị bắn hả?”

“Người anh em Lâm Hàn!”

“Lâm Hàn!”

Đùng!

Đoàng!

Ngô Xuyên giữ chặt khẩu súng lục, bắn lên trời hai phát rồi chĩa họng súng về phía những người dưới võ đài.

Anh ta quay lại nhìn Lâm Hàn, đôi mắt hằn lên tia máu, nước mắt không ngừng tuôn rơi.

“Tất cả các người, ở yên đó không được nhúc nhích!”

“Ai dám nhúc nhích, ông đây sẽ bắn chết hắn!”

“Sau đó Ngô Xuyên tôi sẽ nuốt súng tự vẫn, chôn theo cậu Lâm!”

Ngô Xuyên nhìn mọi người dưới khán đài, nghiến răng nghiến lợi hét to, máu tươi trào ra từ kẽ răng.

Mọi người dưới võ đài lập tức im bặt, không ai dám hé răng nửa lời, ngón tay cũng không dám động đậy.

Trong Trần Công Quán đương nhiên có bác sĩ.

Lâm Hàn được khiêng xuống nhưng Ngô Xuyên vẫn giữ chặt khẩu súng, lạnh lùng nói với mọi người:

“Từ bây giờ không ai được bước ra khỏi Trần Công Quán nửa bước, ai dám đi sẽ bị bắn chết ngay tại chỗ!”

Anh ta lại lấy điện thoại ra và gọi đi:

“Cử tất cả người của Tôn Hàn Các tới Trần Công Quán, canh gác nghiêm ngặt!”

Lâm Hàn bị ám sát khiến Ngô Xuyên rất tức giận, vì bây giờ Trần Công Quán là địa bàn của anh ta.

Mà Lâm Hàn lại bị ám sát ngay ở địa bàn của Ngô Xuyên, sao anh ta có thể không giận?

Bây giờ Ngô Xuyên rất muốn giết người để trút giận, nhưng anh ta vẫn còn lý trí.

Việc đầu tiên cần làm là đưa Lâm Hàn tới bệnh viện.

Chưa biết chừng còn có đồng loã!

Sau khi nghe những lời này của Ngô Xuyên, mọi người bên dưới không ai dám oán than một lời.

Nếu lúc này đi ngược lại sẽ càng bị nghi ngờ.

Mà lúc này, gã họ Hoàng đang bước nhanh tới cây cầu nhỏ ở Trần Công Quán.

Vừa nãy khi gã đến, người của Tôn Hàn Các về cơ bản đã bị những người đàn ông che mặt bằng vải đen quét sạch.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK