Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 528

Pằng!

Một tên côn đồ vừa tiến vào một bước, đã bị viên đạn đã xuyên thẳng vào trán hắn.

Những bông hoa máu bắn tung tóe.

“Còn có người!”

Những người có mặt tại hiện trường phản ứng lại, nhìn về phía cửa ra vào.

Pằng Pằng Pằng Pằng!

Tiếng súng nối tiếp nhau vang lên.

Một người đàn ông để râu cá trê bắn chỉ thiên, sau đó chĩa họng súng vào đám đông, toàn thân đằng đằng sát khí.

Là Trần Nam!

Mọi người trong Tôn Hàn Các nhất tề nâng lên mũi súng, có chút dị động liền bóp cò.

Những vị khách đang cá cược kia sợ đến mức ôm đầu ngồi xổm xuống.

Những người này đều giết người không chớp mắt.

“Hả? Còn có người!”

Những tên côn đồ thấy một màn này thì không ngần ngại nổ súng, quyết sống chết với nhóm người Tôn Hàn Các.

Pằng Pằng Pằng!

“Có vẻ như nhóm người Trần Nam tới rồi”.

Lâm Hàn thầm nghĩ, thân mình giống như một con linh miêu, không ngừng qua lại như con thoi né tránh đạn.

Nếu như không có sự che chắn của đám người, anh có lẽ đã bị thương nặng từ lâu.

Về phần bốn người Tiểu Đông, kỹ năng của họ kém xa Lâm Hàn, chỉ một lúc trên người họ đều có vết thương.

Lâm Hàn hô lớn, thân hình chớp động.

“Vâng, anh Hàn!”

Vùng bụng của Tiểu Nam đã trúng đạn, ngã xuống đất, không thể cử động được nữa.

“Nhanh, bắn chết bọn chúng!”

Hắn ta cũng nghe thấy tiếng súng nổ bên ngoài, biết là viện trợ của Lâm Hàn đã tới.

Vì vậy, phải giải quyết nhóm người Lâm Hàn càng sớm càng tốt

Trong giây lát, tiếng súng trong phòng càng trở nên dồn dập.

Bụp!

“Mẹ nó!”

Anh ta chửi to, bóp cò bằng tay còn lại.

Theo tiếng súng nổ, một tên côn đồ ngã gục xuống.

Nhưng đổi lại, tay còn lại anh ta cũng bị trúng đạn.

Loại tình huống này, với thân thủ của anh, nhờ vào sự che chắn của mấy người đó có thể bảo vệ chính mình nhưng khó có thể bảo vệ mấy người Tiểu Đông.

“Ha ha ha, Lâm Hàn, không ngờ tới cậu lại là người mà nhà họ Hoàng đang truy sát!”

“Giết chết cậu ở đây, cũng coi như tôi lập công lớn rồi!”

“Đến lúc đó, gã họ Hoàng sẽ trọng thưởng cho tôi, địa vị tại vùng Xám này có được nâng cao hay không cũng không còn là vấn đề!”

Vừa cười Tưởng Đào vừa bắn.

Pằng!

Pằng!

Ba viên đạn bắn về phía Lâm Hàn.

Lâm Hàn dựng tóc gáy, anh lúc này sức lực suy kiệt, hoàn toàn không còn cách né tránh.

Nếu trúng đạn, cái chết là không nghi ngờ gì!

Một tiếng hét lớn vang lên, thân thể Lâm Hàn đau đớn, cả người bị đánh bay ra ngoài.

Là Tiểu Bắc.

Bịch!

Máu bắn tung tóe, Tiểu Bắc mặt tái nhợt, ngã xuống đất.

Hốc mắt Lâm Hàn đỏ hoe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK