Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 655

Lúc này, tuy Lâm Hàn đã cướp được một khẩu súng, nhưng tính theo số lượng thì đối phương có hơn hai mươi người, còn anh chỉ có một mình, hoàn toàn không thể sánh lại.

Mọi thứ nói thì dài chứ thật ra chỉ xảy ra trong tíc tắc mà thôi.

Đám người Chấp Pháp đường – nhà họ Hoàng mai phục sẵn vừa xông ra từ các căn phòng khác, Lâm Hàn đã híp mắt, lập tức chạy về phía một căn phòng.

Đoàng!

Bóng dáng anh vừa biến mất trong phòng, đã có tiếng súng vang lên.

Đoàng!

Đoàng!

Tiếng súng không ngừng vang.

Xoảng!

Lâm Hàn giơ tay đấm nát cửa kính trong phòng, nhảy thẳng từ lầu hai xuống lầu một.

Với độ cao kia, khi rớt xuống, Lâm Hàn cũng cảm thấy hai đầu gối của mình hơi nhưng nhức.

Nếu như là người bình thường nhảy từ lầu hai xuống, chắc chắn đã gãy xương rồi.

Đoàng!

Đoàng!

Đoàng!

Anh vừa nhảy xuống, tiếng súng lại dồn dập vang lên sau lưng.

“Đuổi theo! Đừng để cậu ta chạy thoát!”

Hoàng Bạch Đào quát, hơn hai mươi người của Chấp Pháp đường lập tức vội vàng cầm súng đuổi theo xuống lầu.

Giây phút nhảy xuống, Lâm Hàn đã tính chạy ra từ cửa chính.

Nhưng khi anh nhìn về phía cửa thì sắc mặt chợt sa sầm, bởi vì chẳng biết từ lúc nào, ở đấy đã có bốn gã bịt mặt cầm súng đứng đó.

Bọn họ cũng là người của Chấp Pháp đường – nhà họ Hoàng!

“Cửa chính không đi được rồi…”

“Sao người của Trần Nam còn chưa tới nữa! Theo lý thì hẳn là đến rồi mới đúng”.

Hiện giờ, Lâm Hàn chẳng khác nào đã bị dồn vào con đường cùng, hơn hai mươi gã Chấp Pháp đường – nhà họ Hoàng đã sắp đuổi theo.

Đoàng!

Đoàng!

Mưa đạn dày đặc liên tục bắn về phía Lâm Hàn.

Ánh mắt Lâm Hàn lóe lên, phát hiện ra nhà vệ sinh.

Lối vào chỗ đó có vẻ hẹp, chắc là có thể tạm thời trốn một lát.

Nhưng khi đi vào rồi, thì hoàn toàn không thể ra được nữa, bởi vì bên trong là một không gian kín.

Anh cắn răng, sải bước lao thẳng về chỗ nhà vệ sinh như một con gió, sau đó, đóng cửa lại.

Lúc này, có thể kéo dài thời gian được ít nào hay ít đó, chỉ cần Trần Nam đến, mọi thứ đều sẽ được giải quyết.

“Ha ha ha, tên Lâm Hàn đó bị ngu à, trốn vào nhà vệ sinh?”

“Đây chẳng phải là tự tìm đường chết à?”

Nhìn thấy cảnh đó, đám người Chấp Pháp đường đều vui vẻ ra mặt.

Đoàng!

Đoàng!

Lâm Hàn nhanh chóng nổ súng, sau đó lùi về núp sau bức tường.

Phụt!

Phụt!

Có hai người thuộc Chấp Pháp đường theo tiếng ngã xuống.

Đằng sau Lâm Hàn là nhà vệ sinh, mà con đường duy nhất để thoát lại ở ngay trước mặt.

Có điều giờ nó đã bị người của Chấp Pháp đường lấp kín, có thể nói đây là một con đường chết.

Bất lực nhất lại là trên cánh tay trái của anh đã trúng một phát đạn.

Tuy Lâm Hàn cố gắng đè miệng vết thương lại, nhưng máu vẫn cứ tuôn ra.

Cánh tay trái của anh đã bị bắn trúng một phát đạn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK