Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 699

Lâm Hàn không thèm đáp lại cậu Khương, thẳng thừng đứng lên định rời đi, không thèm lãng phí thời gian ở đây nữa.

Cậu Khương nhìn thấy Lâm Hàn muốn đi, trong bụng chỉ nghĩ được anh đang đòi nâng giá, nhất thời nóng nảy, mặc dù điều kiện tốt nhưng cậu ta cũng chỉ đang làm việc mà người trong trong gia tộc căn dặn thôi, nếu không mua được livestream Sa Ngư về, chẳng khác nào cậu ta không hoàn thành được nhiệm vụ được giao cả.

Đây là nhiệm vụ đầu tiên mà gia tộc cử cậu ta đi làm, hơn nữa còn khá dễ dàng, có thế mà không hoàn thành được thì cậu Khương cảm thấy rất khó tưởng tượng nổi cảnh quay về đối mặt với người trong gia tộc. Sau này, bản thân sẽ không còn được gia tộc xem trọng nữa mất.

“Đứng lại cho tôi!”

Đột nhiên, cậu Khương gọi lớn.

Lâm Hàn khựng lại, quay đầu nhìn cậu Khương, lúc này, mặt cậu Khương đã tràn đầy lửa giận.

“Tôi lặp lại lần nữa, tôi họ Khương, có thể cậu không biết quý tộc họ Khương nhưng tôi nhắc nhở cậu, cậu hoàn toàn không đắc tội nổi đâu! Sở hữu vài tỷ đồng trong tay thì có tiếng nói ở xã hội, nhưng đứng trước nhà họ Khương tôi thì cậu chả là cái đinh gì cả! Vả lại, cái giá này cũng không thấp, cậu mà còn không biết điều thì đừng trách tôi không khách sáo!”, cậu Khương lạnh lùng nói, bàn chuyện với loại người này mà cũng phải mang tiếng tăm nhà họ Khương ra thì quả là một điều sỉ nhục.

Lâm Hàn nghe xong lại cười nói: “Xin lỗi, công ty livestream Sa Ngư là của tôi, tôi không thích thì không bán thôi, tạm biệt!”

Lâm Hàn nói xong, mặc kệ khuôn mặt lạnh tanh của cậu Khương mà đi một mạch ra khỏi phòng.

Nhìn bóng dáng Lâm Hàn rời đi dứt khoát, cậu Khương vẫn sửng sốt không thôi, sau đó thì vẻ mặt lại cực kỳ căm phẫn.

“Lâm Hàn chứ gì? Nếu cậu đã không biết điều thì đừng trách vì sao nước biển lại mặn! Mong rằng cậu sẽ không hối hận về sự manh động hôm nay!”, cậu Khương vừa nói, liền cầm ly rượu lên một hơi ực sạch, trong lòng liền vạch ra kế hoạch trả thù.

Cùng lúc đó, Lâm Hàn lại tìm một người phục vụ của nhà hàng Thuý Hồ muốn lấy một phòng ăn.

“Ừ lấy như vậy trước đi, còn lại thì gói lại mang về”, Lâm Hàn đưa menu lại nói, mấy món đặt mang về đều là món Dương Lệ thích.

Đang chờ lên món, Lâm Hàn lại nhận được điện thoại của Tần Liên.

Trong cuộc gọi, Lâm Hàn biết được hôm nay Tần Liên đã từ Kim Lăng đến Đông Hải, trước mắt làm việc ở chi nhánh của công ty giải trí Tinh Quang, hiện tại mọi chuyện bên cô ấy đều rất suôn sẻ.

Bởi vì có quen biết với cổ đông lớn thứ hai là Lâm Hàn, thêm vào tố chất Tần Liên rất tốt, nên rất nhanh đã có nhiều lịch hoạt động. Trước mắt, đã nhận được một vai diễn điện ảnh, mà hình như còn đóng nữ chính.

Mà bộ phim này cũng được một đạo diễn nổi tiếng trong nước quay, nếu doanh thu phòng vé không tệ, Tần Liên rất có thể nhờ vào bộ phim này mà debut thành công, nhảy vọt trở thành sao nữ nổi tiếng trong nước.

Lâm Hàn nghe vậy cũng mừng cho Tần Liên.

Tố chất Tần Liên hẳn là có, cộng thêm ngoại hình, tài năng đều thuộc loại hàng đầu, chỉ làm một streamer đúng là có hơi phí. Bây giờ, đã có cơ hội debut thành người nổi tiếng, đứng trên sân khấu càng lớn thì Tần Liên sẽ càng phát triển tốt hơn.

“Anh Lâm, thôi không nói với anh nữa, tôi phải đi ra ngoài với người của chi nhánh công ty giải trí Tinh Quang đây, tôi còn hẹn ăn liên hoan với ông đạo diễn nổi tiếng kia, sau đó bàn bạc về casting nữa”, Tần Liên nói trong điện thoại.

“Ừ, đi đi, có gì cần giúp thì liên lạc với tôi”, Lâm Hàn nói xong cũng cúp máy.

Lúc này, đồ ăn đã được mang lên hết, Lâm Hàn mới ăn mấy miếng thì điện thoại lại đổ chuông.

Anh lắc đầu, ăn bữa cơm cũng không yên nữa, việc thì càng ngày càng nhiều, chẳng bao giờ còn được thảnh thơi như trước.

Lâm Hàn liếc nhìn màn hình, là Ngô Xuyên gọi đến, anh nhấn nghe.

“Anh Hàn, bên A Tam đã giải quyết xong, nay tôi mới trở về Đông Hải, anh có cặn dặn gì không?”, Ngô Xuyên hỏi.

Lâm Hàn nghe vậy, cũng không hỏi thêm gì nữa, A Tam kia giao cho Ngô Xuyên xử lý là được, anh ta vẫn khá đáng tin.

“Đêm nay không có nhiệm vụ gì hết, sao vậy?”, Lâm Hàn hỏi.

“Ồ, vậy à, tôi chỉ hỏi chút thôi, tại hồi trước ở Lư Châu có thu phục một người có vẻ quan trọng đang làm việc ở Đông Hải, vừa hay nay ông ta muốn hẹn tôi ăn một bữa. Bên anh không có việc gì vậy tôi sẽ đi”, Ngô Xuyên đáp ở đầu dây bên kia.

Lâm Hàn đương nhiên là không nói gì rồi, anh mới lười quan tâm nhiều như vậy, dứt khoát đồng ý rồi cúp điện thoại, sau đó chậm rãi ăn cơm.

Bên kia, Ngô Xuyên đang lái xe chạy trên cao tốc, sau khi cúp máy, anh ta lại gọi cho một người khác.

“Alo, Tiểu Lam à, ừ, tối nay tôi rảnh, tôi đến chỗ ông ăn một bữa nhé. Nhưng sẽ hơi trễ chút, ở nhà hàng Thúy Hồ đúng không? Tôi biết rồi”, Ngô Xuyên nói xong, cúp điện thoại, liền lái xe tiếp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK