Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 457

“Điên rồi à? Nói gì vậy?”

“Không biết trời cao đất dày!”

Mọi người bàn tán sôi nổi.

Hạ Sương cũng nhìn Lâm Hàn, có chút thất vọng, anh chàng này dám ra giá với Thẩm Xuân Phong, dũng khí của anh thật đáng khen.

Nhưng giọng điệu này thật sự quá ngông cuồng, không biết trời cao đất dày, khiến cô ta hơi phản cảm.

Thẩm Xuân Phong nhìn Lâm Hàn như đang nhìn một người chết.

Đúng thế, với cậu ta, Lâm Hàn đã là một người sắp chết!

Mấu chốt là anh còn không thèm để Thẩm Hoài Xuân gia chủ của nhà họ Thẩm vào mắt, còn dám nói câu “Thẩm Hoài Xuân cũng không cứu được cậu”.

Chuyện này nếu bị truyền ra ngoài, mặt mũi nhà họ Thẩm phải để đâu?

Lâm Hàn hoàn toàn phớt lờ lời đe doạ này, anh nhìn quản lý Trương:

“Được! Tất nhiên là được rồi!”

Dì Trương gật đầu lia lịa: “Cậu Lâm, cậu chờ một chút, tôi đi chuẩn bị hợp đồng!”

“Cậu Lâm, cậu xem qua các điều khoản trong hợp đồng này đi, nếu có gì không hài lòng, chúng tôi có thể thay đổi! Chỉ cần cậu ký vào bản hợp đồng này là được!”

Hợp đồng rất đơn giản, thời hạn ký hợp đồng với Tần Liên là hai năm.

Trong hai năm này, Tần Liên sẽ làm việc, kiếm tiền cho Lâm Hàn.

Trong hai năm này, nếu Tần Liên nhảy việc, ký hợp đồng với người khác thì sẽ phải trả gấp ba lần phí ký kết.

Sau hai năm, hợp đồng hết hạn, có thể lựa chọn gia hạn thêm hoặc chấm dứt hợp đồng.

Lâm Hàn đọc hợp đồng xong thì chuyển cho dì Trương một trăm triệu tệ, sau đó ký tên lên hợp đồng.

Ting, ting!

“Tiểu Liên, cô cũng ký đi! Ký hợp đồng xong, tôi chuyển năm mươi triệu tệ cho cô!”

Tần Liên nhận lấy bản hợp đồng, đôi mắt ngấn nước nhìn Lâm Hàn, cuối cùng ký tên mình lên đó.

Dì Trương đưa hợp đồng cho Lâm Hàn và mỉm cười.

Trên sân khấu, Thẩm Xuân Phong nhìn thấy cảnh này, sắc mặt cực kỳ u ám, dường như có thể chảy ra nước.

Tần Liên cúi đầu với Lâm Hàn, nhẹ giọng gọi.

Lâm Hàn gật đầu: “Ký hợp đồng xong rồi, chúng ta về đi, ngày mai tôi sẽ sắp xếp công việc cho cô”.

“Vâng!”

Tần Liên đáp lời rồi đi theo Lâm Hàn.

Nhìn bóng lưng Lâm Hàn, trong mắt Thẩm Xuân Phong đầy vẻ hung ác.

Sau khi ra khỏi thuyền hoa, không khí bên ngoài mát mẻ, gió lạnh khẽ thổi.

“Đi về trước đã”.

Lâm Hàn và Trần Nam đi về phía cửa vào khu thắng cảnh, xe của họ đã ở đó.

Một lúc sau, cả ba người lên xe.

Trần Nam lái xe, Lâm Hàn và Tần Liên ngồi ở ghế sau.

Tần Liên ngồi bên cạnh, Lâm Hàn có thể ngửi thấy hương thơm thoang thoảng trên người cô ấy.

Vì múa cổ trang nên dáng người Tần Liên rất đẹp, vòng eo thon một tay có thể ôm trọn, cánh tay trắng như ngọc, không chút mỡ thừa, hai bắp chân trắng nõn như thịt non mềm mại.

“Sau này tốt nghiệp đại học, tôi dạy múa cổ trang cho lớp vũ đạo ở Dương Châu. Nhưng khi ấy bố tôi bỗng nhiên bệnh nặng phải nhập viện, ngày nào cũng cần đến tiền mà tiền lương thôi thì không đủ”.

“Hết cách, tôi chỉ có thể quay video ngắn múa cổ trang lên mạng, thu hút sự chú ý của người hâm mộ, nhận quảng cáo để kiếm tiền, sử dụng nó làm chi phí chữa bệnh cho bố tôi”.

Với vẻ ngoài của mình, cô ấy hoàn toàn có thể kết hôn với một người đàn ông giàu có mà không cần phải nỗ lực khổ sở như vậy.

“Sau này tôi quen dì Trương, bà ấy mở hẳn studio, chuyên quảng cáo cho những người nổi tiếng trên mạng. Dưới sự điều hành của bà ấy, tài khoản video ngắn của tôi đã có bốn năm trăm triệu người hâm mộ. Chỉ một khoản phí quảng cáo cũng vài ngàn tệ”.

“Đương nhiên, tất cả thu nhập của tôi đều phải chia một nửa cho dì Trương, dù sao cũng là bà ấy dẫn dắt tôi”.

“Ừm, bắt đầu từ ngày mai cô đến công ty tôi làm streamer đi”, Lâm Hàn nói: “Không nói tới phí khác, với khả năng của cô, cộng thêm sự điều hành của nền tảng livestream bên tôi, một tháng đảm bảo kiếm được ít nhất một trăm ngàn tệ”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK