Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 214

Bạn sinh viên này đập thẳng tờ đơn đăng ký vào mặt ông ta?

Tức thì, một ngọn lửa dâng trào, Hạ Tiến Trung giận đến sôi ruột sôi gan, cặp mắt cũng đỏ ngầu:

Ông ta đập bàn đứng bật dậy, quát lớn vào mặt Lâm Hàn:

“Thằng nhãi kia, cậu học ngành nào! Dám cư xử với chủ nhiệm khoa thế hả, đúng là không biết lớn nhỏ! Giáo viên phụ trách của cậu là ai! Gọi người đó đến đây cho tôi!”

“Còn nữa, để lại số điện thoại của phụ huynh cho tôi, tôi sẽ mời phụ huynh cậu đến đây để nói chuyện lại mới được! Tôi cũng muốn xem xem phu huynh cậu giáo dục cậu như thế nào, mà lại có thái độ thế này, ngay cả điều cơ bản là ‘tôn sư trọng đạo’ cũng không biết?”

Lâm Hàn liếc xéo: “Thái độ? Tôi cũng không phải sinh viên trường này, ông muốn tôi thái độ thế nào?”

“Không phải là sinh viên trường chúng tôi?”

Hạ Tiến Trung hơi ngơ ra, nhìn về phía Từ Dung: “Từ Dung, chuyện này là sao?”

Từ Dung sợ sệt lùi lại mấy bước, không biết nên trả lời thế nào nữa.

“Tôi là anh trai của Từ Dung”, Lâm Hàn lạnh nhạt đáp.

“Tôi lặp lại lần nữa, trả bằng tốt nghiệp cho Từ Dung ngay, nếu không tự gánh lấy hậu quả!”

“Anh trai? E rằng là thằng đàn ông ngoài đường thì có!”

Hạ Tiến Trung cười nhạo, nhìn thẳng Từ Dung quát:

“Từ Dung, em tự ý dẫn người quen ngoài xã hội vào trong trường cũng đã đành, giờ lại còn giật dây người ta đánh chủ nhiệm khoa! Tôi thấy là em không cần bằng tốt nghiệp nữa đúng không!”

“Đánh chủ nhiệm khoa?”

Từ Dung ngớ người, hành động vừa rồi của Lâm Hàn tuy rằng có chút vô lễ, nhưng có liên quan nửa xu nào với đánh chứ.

Cái sự quy chụp này làm sao mà Từ Dung gánh nổi.

“Nhãi ranh, cút ra ngoài ngay, không thì tôi sẽ gọi bảo vệ đến đấy”.

Ánh mắt Hạ Tiến Trung lần nữa rơi vào Lâm Hàn: “Đúng là xía mỏ vào chuyện người khác, chuyện trong trường chúng tôi thì liên quan gì đến cậu mà lại can dự vào?”

“Chuyện của em gái tôi thì là chuyện của tôi”, Lâm Hàn thản nhiên đáp: “Vả lại, dù sao thì ông cũng là chủ nhiệm khoa, làm nghề nhà giáo mà sao miệng mồm hôi thế!”

“Nhãi ranh, nếu cậu không đánh tôi thì tại sao tôi lại ăn nói như thế hả?”

Hạ Tiến Trung trừng mắt: “Lập tức cút ra khỏi đây! Đây là trường học, không phải là nơi cho những người bên ngoài không có phận sự bước vào! Haha, nhìn trang phục của cậu, chắc chắn là kẻ ăn không ngồi rồi ăn bám xã hội rồi, cả ngày chơi bời lêu lổng, chỉ biết dụ dỗ sinh viên đại học”.

Trong mắt Hạ Tiến Trung ngập tràn xem thường, khinh khỉnh nói:

“Chắc là trình độ văn hóa cũng chỉ tới tiểu học mà thôi!”

Lộc cộc, lộc cộc!

Bỗng nhiên có tiếng bước chân vang lên.

Là một người da đen đi từ ngoài vào.

Người này cao khoảng 1m9, cao hơn Lâm Hàn một cái đầu, cả người đen thui như được quét mực vậy, thân hình vai u thịt bắp giống như một ngọn núi nhỏ, cảm thấy vô cùng đàn áp.

Cậu ta vừa bước vào, trong phòng liền phảng phất một mùi kỳ lạ rất khó ngửi.

Lâm Hàn khẽ cau mày, nghe nói 10 người da đen hết 9 người là bốc mùi rồi, cái mùi kỳ lạ khó ngửi kia là từ trên người tên da đen này bốc ra.

“Em tới rồi à Charles!”

Vừa nhìn tên người da đen đi vào, ánh mắt Hạ Tiến Trung liền sáng lên, nghênh đón.

“Ôi chúa tôi! Nhiệt độ ở Hoa Hạ thật sự rất dễ chịu!”

Người da đen tên Charles kia vừa mở miệng thì thốt lên tiếng Hoa Hạ:

“Không như ở bộ lạc của em, ngày nào nhiệt độ cũng ở mức 40 độ, em mà đứng dưới nắng một lúc là da em như nứt ra, đau đớn không thôi”.

“Hahaha, thế nên mới nói Hoa Hạ rất hoan nghênh em đến đây!”

Hạ Tiến Trung cười ha hả nói, bước lại vỗ vai Charles rất nhiệt tình:

“Em học xong 4 năm ở trường Đại học Kinh tế – Tài chính chúng ta, sau đó ở đây tìm việc và lập gia đình, có khả năng cao sẽ được nhập tịch Hoa Hạ đấy!”

“Thế ạ, vậy thì tốt quá rồi!”

Ánh mắt Charles sáng lên:

“Em rất thích con gái Hoa Hạ, vừa trắng trẻo lại còn dịu dàng! Cơ mà con trai ở đây người nào cũng nhỏ con hết, em cảm thấy chỉ cần một đấm của em là có thể đánh bay bọn họ rồi! Bọn họ không xứng với con gái Hoa Hạ! Nếu có thể thì em cũng mong sẽ được kết bạn với vài bạn gái Hoa Hạ!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK