Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 415

Cô gái này cắt tóc ngắn, nhuộm vàng, đeo khuyên tai, bên ngoài khoác chiếc áo bò rộng rãi, bên trong là chiếc áo phông màu xanh nhạt, ngực lép, phía dưới là chiếc quần bó. Hơn nữa, ở cổ tay phải còn có một hình săm màu xanh nhạt thoắt ẩn thoắt hiện, khiến người khác có cảm giác trông rất cà lơ phất phơ.

“Cô là người trong giới sao?”

Lâm Hàn hỏi dò.

“Anh cũng có con mắt nhìn đấy!”

Cô gái hơi ngạc nhiên, đưa tay ra vỗ vai Lâm Hàn, cười nói: “Tôi là đàn em của anh Nam ở đường Hồng Kỳ này. Thân thủ của anh cũng không tồi, có muốn đến làm đàn em cho anh Nam không? Đảm bảo cho anh ăn no uống say!”

Lâm Hàn không biết anh Nam nào cả, anh cũng chẳng có hứng thú gia nhập Vùng Xám, vậy nên lắc đầu ngay.

“Đù, cơ hội tốt như thế mà anh còn không lo nắm chắc!”

Sắc mặt cô gái hơi thay đổi, hận rèn sắt không thành thép.

“Tôi thấy chiếc xe anh lái cũng chỉ là xe van nhỉ! Anh Nam của chúng tôi chạy Audi A6 đấy. Nếu anh tới làm việc cho anh Nam thì cái khác không nói, riêng với thân thủ của anh chỉ cần ba năm là có thể chạy chiếc BMW 3 Series rồi! Anh thử suy xét thêm đi!”

“Không suy nghĩ nữa!”, Lâm Hàn lắc đầu.

“Không mong đổi đời!”

Cô gái trợn ngược mắt, thoải mái vô cùng: “Đúng rồi, tôi tên Hà Lộ, anh tên là gì?”

“Lâm Hàn!”

“Lâm Hàn…”

Hà Lộ nhẩm lại cái tên này, ánh mắt hơi chuyển động, dường như nghĩ đến chuyện gì đó lại vỗ vỗ vai Lâm Hàn.

“Gặp được nhau chính là duyên, có hứng thú đến quan bar của anh Nam chúng tôi uống vài ly, giao lưu không?”

“Chuyện này thì ok”.

Lâm Hàn gật đầu, dù sao còn sớm thế này, có về nhà cũng chẳng làm gì, đến quán bar uống chút rượu thả lỏng người chút cũng tốt.

Mấy ngày nay quả thực anh rất bận, nên có chút mệt mỏi.

“Được, vậy đi thôi!”

Hà Lộ cong miệng cười, để lộ ra nụ cười xấu xa, sau đó leo lên chiếc xe của Lâm Hàn, ngồi ở ghế phụ lái.

“Tên quán bar là Dạ Sắc, rất gần đây, mất khoảng mười phút để đến đó thôi, anh cứ lái theo chỉ đường là được”, Hà Lộ vừa thắt dây an toàn vừa nói.

“Ok!”

Lâm Hàn mở chỉ đường.

“Ấy, chiếc xe van của anh nhìn từ ngoài vào thì trông chẳng ra làm sao nhưng bên trong lại rất đẹp đấy chứ!”, Hà Lộ nhìn quanh một lượt bên trong chiếc xe, khẽ cảm thán một tiếng.

“Chiếc ghế này ngồi rất thoải mái, chẳng khác gì hàng da xịn cả”.

“Đó chính là hàng da xịn đấy”, Lâm Hàn nổ máy, bình thản nói.

“Chém gió!”

Hà Lộ trợn ngược mắt: “Mặc dù tôi không hiểu về xe cho lắm, nhưng bề ngoài của chiếc này là xe van, sao có thể sử dụng hàng da thật làm ghế ngồi chứ”.

Lâm Hàn chỉ cười, không nói gì cả, lẳng lặng lái xe tới quán bar Dạ Sắc.

Trong một diễn biến khác.

Trước cửa quán Bảy ngày vui vẻ.

Sở Nhiên ngồi trong chiếc Audi A8, đang nói chuyện điện thoại đầy kích động.

“Chú Vương, đã chắc chắn là tập đoàn lâm Thị, hơn nữa đã ký hợp đồng hợp tác rồi!”

“Cháu vừa nhìn đề cương đội logistics toàn cầu của tập đoàn Lâm Thị, bị chấn động thực sự, đó là bố cục toàn cầu khắp năm châu bốn bể của hệ thống logistics”.

“Nhà họ Vương chúng ta có thể gia nhập hệ thống này, lợi nhuận mỗi năm chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội! Trong vòng ba năm ta rất có thể sẽ vượt qua được nhà họ Hàn!”

“Vậy sao?”, đầu dây bên kia điện thoại vang lên giọng nói đầy vui mừng: “Được được được! Tiểu Nhiên, Cháu đã làm được một chuyện rất lớn cho nhà họ Vương ta rồi! Cháu chắc chắn không có gì sai sót trong hợp đồng đó chứ, đã ký chắc rồi đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK