Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 846

Lâm Hàn tiếp tục giải thích: “Từ tin tức vừa biết, lần này có hai nhà quý tộc lớn là họ Khương và họ Chu hợp tác hành động, rõ ràng cho thấy kế hoạch rất chu đáo chặt chẽ, không có bất kỳ tin tức nào bị lộ ra thì hẳn đối phương cũng có đề phòng. Bây giờ, chúng ta trực tiếp ra tay thì rất nguy hiểm, dù sao phe địch cũng là hai nhà quý tộc, thực lực của chúng ta thua xa đối phương nhiều lắm”.

“Vậy chúng ta nên làm như thế nào?”, Ngô Xuyên lại hỏi.

“Trước khoan hãy vội”, Lâm Hàn ngẫm nghĩ rồi nói: “Bây giờ, chúng ta đi điều tra thêm tin tức, ba người chúng ta chia ra ba đường, dẫn người đi thăm dò tin tức, tôi sẽ đến nhà họ Tiêu, Tiểu Đông cậu đến nhà họ Chu, Ngô Xuyên thì lo phía nhà họ Khương, người của Tôn Hàn Các cũng chia ra ba nhóm, mỗi người chúng ta dẫn theo một nhóm”.

“Đã rõ!”, Ngô Xuyên gật đầu.

Tiểu Đông cũng gật đầu tán thành, bây giờ bọn họ còn chưa nắm rõ tình hình bên kia lắm, trước hết cứ điều tra thêm rồi hãy hành động mới là tốt nhất.

Lâm Hàn lại căn dặn: “Nhớ rằng lần này chúng ta chia ra là để thăm dò tin tức, không cần thiết chớ nên đối đầu trực tiếp. Nếu như bị phát hiện thì không nên ham chiến, an toàn thoát được mới là quan trọng nhất. Giờ cũng tối rồi, rất tiện cho chúng ta hành động, đến chiều mai thì hội hợp ở khách sạn báo cáo kết quả. Nên nhớ, dù không dò la được tin tức gì cũng không được để lộ, tránh cho đám người nhà họ Khương và họ Chu đề phòng chúng ta trước”.

“Vâng!”

Ngô Xuyên và Tiểu Đông đồng loạt nói.

Lâm Hàn gật đầu, cũng khá yên tâm về hai người, chuyến đến Thiên Kinh lần này, Lâm Hàn vốn chỉ dẫn theo tinh anh trong tinh anh. Thế nên anh rất tin tưởng vào mấy người bọn họ.

“Được rồi, vậy thì tách ra hành động ở đây luôn”, Lâm Hàn nói.

Ngay sau đó, Ngô Xuyên và Tiểu Đông liền xuống xe, chia ra lên những chiếc xe khác nhau, sau đó bảo vài người của Tôn Hàn Các theo Lâm Hàn, bọn họ dẫn theo người rồi mỗi người rẽ mỗi ngã.

Sau khi Ngô Xuyên và Tiểu Đông dẫn người rời đi, bên Lâm Hàn còn lại chỉ có 5 người của Tôn Hàn Các.

Trừ lại 10 người của Tôn Hàn Các đi theo Ngô Xuyên và Tiểu Đông, vẫn còn vài người ở khách sạn phụ trách canh giữ đám cao thủ của nhà họ Vương.

“Đến khu mỏ chính của nhà họ Tiêu đi, nhớ giảm tốc độ lại và chọn đường nhỏ thôi, lúc còn cách tầm 5 km thì nói cho tôi biết, chúng ta sẽ xuống xe đi bộ, nếu lái xe thì sẽ lộ liễu quá, rất dễ bị phát hiện”, Lâm Hàn ra lệnh.

Người của Tôn Hàn Các gật đầu liền cho xe chạy, hướng đến khu mỏ của nhà họ Tiêu.

Lâm Hàn lại lấy điện thoại ra gọi cho Trương Thiên Sơn.

Chuyện này liên quan tương đối nhiều, đương nhiên Lâm Hàn hoàn toàn không thể nào chỉ dựa vào người của mình được, vẫn nên nhờ thêm người bên Trương Thiên Sơn.

Dù sao Trương Thiên Sơn cũng là đại bàng núi vùng Bắc Đông, ắt hẳn cũng sẽ có một vài thế lực ở thành phố Thiên Kinh, chắc chắn có thể đến để giúp Lâm Hàn không ít.

Rất nhanh, điện thoại đã bắt máy.

“Chú em Lâm, chuyện nhà họ Khương sao rồi? Nhà họ Tiêu có bằng lòng ra tay giúp chú không?”, giọng nói nhiệt tình của Trương Thiên Sơn vang lên.

Hồi còn ở thành phố Phụng Thiên, hai người trò chuyện khá hợp, nên đổi thành gọi nhau như anh em, Trương Thiên Sơn vốn còn định gọi Lâm Hàn là đại ca, nhưng anh đã từ chối thẳng thừng, sau cùng thì quyết định gọi theo tuổi tác, Lâm Hàn gọi Trương Thiên Sơn là anh.

“Anh Trương, bên nhà họ Tiêu không được rồi, nhưng bây giờ lại nảy sinh một vài chuyện, với em mà nói đó là một cơ hội tốt, mặc dù cũng khá nguy hiểm”, Lâm Hàn đáp, sau đó kể lại cho Trương Thiên Sơn nghe chuyện vừa biết.

“Lại có chuyện thế à, tham vọng của nhà họ Chu và họ Khương này thật lớn, có điều hành động này quả thật rất kín kẽ, có thể qua mặt hết toàn bộ tai mắt, trước khi hành động cũng không có ai nhận được tin tức gì”, Trương Thiên Sơn thở dài nói.

Lâm Hàn nói tiếp: “Không sai, kế hoạch của nhà họ Chu và họ Khương vô cùng chu toàn, nhưng điều này lại là cơ hội cho em, bây giờ em muốn nhờ anh giúp em thăm dò thêm một vài tin tức nữa”.

Trương Thiên Sơn nghe vậy bèn cảm thấy khá hứng thú, Lâm Hàn thế mà muốn nhân cơ hội này chơi nhà họ Khương một vố.

Tuy rằng, lúc này nhà họ Khương đang dốc hết tài lực để đối phó nhà họ Tiêu, nhưng xét theo kế hoạch tỉ mỉ của bên kia, hẳn là đã có đề phòng.

Vào thời điểm mấu chốt này, nếu Lâm Hàn thất bại sau khi thực hiện, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

“Chú em Lâm, chú thật sự muốn ra tay vào lúc này sao?”, Trương Thiên Sơn hỏi.

“Đúng thế”, Lâm Hàn gật đầu nói: “Nếu em bỏ lỡ lần này, thực lực tổng thể của nhà họ Khương ắt phải lớn mạnh hơn, đến lúc đó cơ hội của em càng thêm mong manh. Em hiểu ý của anh, tuy mức độ nguy hiểm của hành động rất cao, nhưng dù sao đi nữa em cũng bất chấp”.

“Được rồi”, Trương Thiên Sơn thở dài nói: “Anh hiểu rồi, phía anh sẽ tận lực giúp chú thăm dò tin tức, chú phải hết sức cẩn thận đấy!”

“Em biết mà, cảm ơn anh!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK