Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 631

Hắn liên tục lùi về phía sau nhưng vẫn không đứng vững, ngã xuống đất, trợn mắt rồi đau đớn ngất đi!”

Mà cùng lúc đó, vệ sĩ bên cạnh cũng nhanh phóng phản ứng, gã đâm con dao về phía vai Lâm Hàn!

Nhưng trước khi con dao đến gần, cổ tay gã đã bị tay trái của Lâm Hàn nắm lấy.

Anh bóp mạnh!

Rắc!

Một âm thanh giòn tan vang lên, xương cổ tay gã đã gãy!

“Aaaaaa!”

Vệ sĩ kia hét lên thảm thiết, con dao găm trong tay rơi xuống đất.

Tên vệ sĩ thứ ba nhìn thấy cảnh này cũng giơ dao ra.

Nhưng mục tiêu của anh ta là cổ họng Lâm Hàn!

Vệ sĩ thứ ba biết thân thủ người trẻ tuổi này không đơn giản, nhất định phải khống chế ngay, nếu không mình cũng không phải đối thủ của anh!

Cách trực tiếp nhất là giết luôn!

Dù sao phía sau anh ta còn có Triệu Cương bảo kê.

Giết người cũng không sao!

“Tìm chết!”

Khi nhìn thấy hành động của tên vệ sĩ thứ ba này, ánh mắt Lâm Hàn đột nhiên trở nên lạnh lẽo, anh nắm lấy tay anh ta.

Con dao găm còn chưa rơi xuống đất đã bị Lâm Hàn chộp lấy.

Keng!

Trong tích tắc, hai con dao găm va vào nhau.

Đồng thời, đầu gối Lâm Hàn cũng giơ lên!

Bịch!

Tốc độ nhanh chóng như một viên đạn đại bác lao thẳng vào người tên vệ sĩ thứ ba.

Tên vệ sĩ ngã xuống đất, nhưng tay vẫn nắm chặt con dao muốn đứng dậy.

Vút!

Lâm Hàn giống như ma quỷ, anh xuất hiện trước mặt anh ta, khuỵu gối xuống, cắm con dao xuống đất!

Phập!

Con dao sắc bén đâm xuyên qua lòng bàn tay vệ sĩ kia!

Máu tươi lập tức chảy ra, mắt tên đó trừng lớn, đau đớn kêu lên:

“Ahhhh!”

Con dao găm trên tay anh ta cũng rơi sang một bên.

Vừa nãy chính anh ta là người đã dùng dao đâm vào bụng dưới người của Tôn Hàn Các.

Mà lúc này, tên vệ sĩ thứ tư cũng lao lên từ phía sau Lâm Hàn.

Hai tai Lâm Hàn vểnh lên, giống như có mắt sau lưng, tay phải anh nhặt con dao găm dưới đất rồi ném về phía sau!

Phập!

Con dao đâm thẳng vào chân trái người vệ sĩ.

Máu bắn ra, chân trái hắn mềm nhũn, ngã xuống đất, mất khả năng chiến đấu.

Từ đầu đến cuối nói ra thì dài, nhưng từ lúc Lâm Hàn ra tay cho đến khi kết thúc chỉ mất vài chục giây.

“Sao có thể?”

Triệu Cương sững sờ, không ngờ thân thủ cậu thanh niên này lại đáng sợ đến mức vệ sĩ ông ta thuê với mức lương cao đã bị xử lý sạch chỉ với vài chiêu.

“Thật lợi hại… sao thân thủ anh ta lại lợi hại đến thế?”

Trần Mộng ngạc nhiên che miệng.

Trần Tiếu ở bên cạnh cũng tái mặt vì sợ hãi, trong lòng chấn động. Bây giờ cuối cùng gã cũng hiểu vì sao Lâm Hàn lại nói câu vừa nãy, chỗ dựa duy nhất của anh là chính bản thân anh.

Với thân thủ này còn cần dẫn theo vệ sĩ nữa sao?

Mà lúc này, Lâm Hàn đã đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn Trần Tiếu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK