Mục lục
Chàng Rể Vô Song Lâm Hàn Dương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 907

Lâm Hàn nói với Uông Nghĩa: “Chuyện đến đây đã kết thúc, đương nhiên anh có thể quay về rồi. Theo lý mà nói, Trương Thiên Sơn đã giúp tôi một chuyện lớn thế này, đáng lẽ tôi phải đích thân đến tận thành phố Phụng Thiên để cảm ơn, nhưng tôi cũng vội trở về thành phố Đông Hải, bên đó còn nhiều việc phải lo nên chỉ có thể để lần sau vậy, tôi sẽ đích thân đi cảm ơn. Anh giúp tôi chuyển lời cho Trương Thiên Sơn, hợp tác giữa vùng Bắc Đông và vùng Hoa Đông chúng tôi bất cứ lúc nào cũng có thể triển khai, tôi sẽ ở Đông hải chuẩn bị thật chu đáo để đón tiếp các anh đến thăm”.

“Cậu Lâm nói quá lời, tôi sẽ chuyển lời, nếu không còn việc gì thì tôi dẫn mọi người đi trước nhé, gặp lại cậu sau”, Uông Nghĩa chắp tay nói với Lâm Hàn.

Lâm Hàn cũng chắp tay đáp: “Hẹn gặp lại”.

Uông Nghĩa gật đầu, dẫn tất cả các một đám cao thủ vùng Bắc Đông rời đi.

Lâm Hàn nhìn theo bóng lưng Uông Nghĩa xa dần, cũng có chút mến mộ người này, đây quả thật là đàn ông đích thực. Nếu không phải anh ta đã là thuộc hạ đắc lực của Trương Thiên Sơn, e rằng Lâm Hàn sẽ nghĩ đủ mọi cách để thu anh ta về dưới trướng.

Cao thủ của nhà họ Vương và vùng Bắc Đông vừa rời đi, trang viên nhà họ Tiêu nhất thời vắng vẻ hơn nhiều, bên cạnh Lâm Hàn chỉ còn lại Ngô Xuyên và mười mấy người của Tôn Hàn Các.

Lúc này, Tiêu Nhã nhìn về Lâm Hàn, nói: “Lâm Hàn, tôi muốn gặp riêng anh bàn chuyện một chút, anh có thể đi với tôi không?”

Lâm Hàn nghe vậy thì khẽ gật đầu, ra hiệu cho Tiêu Nhã dẫn đường.

Ngay sau đó, Lâm Hàn theo Tiêu Nhã đến một phòng họp nhỏ, trong phòng chỉ có hai người bọn họ.

“Lâm Hàn, lần này thật sự không biết nên cảm ơn anh thế nào nữa”, Tiêu Nhã đóng cửa lại xong bèn bày tỏ cảm kích với Lâm Hàn.

Lâm Hàn cười nói: “Tôi cũng lấy 100 tỷ tiền công mà? Nhận tiền làm việc thôi”.

“Thôi đi”, Tiêu Nhã liếc Lâm Hàn, 100 tỷ với người thường mà nói quả thật là một con số trên trời thậm chí là khó có thể tưởng tượng nổi, nhưng đối với chuyện lần này Lâm Hàn ra tay giúp đỡ, 100 tỷ kia chẳng đáng vào đâu cả, mà vốn dĩ nó cũng không thể đong đếm bằng tiền được.

Lâm Hàn lại nói: “Được rồi, tôi giúp cô cũng vì muốn làm bạn với cô, sau này chúng ta có thể nâng đỡ lẫn nhau cũng được”.

Tiêu Nhã mặt đầy nghiêm nghị, trịnh trọng gật đầu nói: “Đương nhiên, sau này tôi chính là gia chủ nhà họ Tiêu, là người có tiếng nói tuyệt đối trong gia tộc, bất cứ khi nào anh cần nhà họ Tiêu xin cứ việc lên tiếng là được”.

“Vậy được rồi”, Lâm Hàn cười đáp, như vậy cũng xem như đã giữ được khoảng cách với Tiêu Nhã, dẫu sao Lâm Hàn cũng là người đã có vợ, không thể nảy sinh bất cứ quan hệ gì với Tiêu Nhã được, cùng lắm cũng chỉ có thể làm là bạn tốt, trợ giúp lẫn nhau mà thôi.

Vẻ mặt Tiêu Nhã hiện lên tia mất mát, nhưng cô ấy biết Lâm Hàn đã có vợ, hơn nữa còn rất yêu vợ của anh, Tiêu Nhã cô và Lâm Hàn không thể nào đến với nhau được.

Tiêu Nhã cũng đã dần dần chấp nhận những điều này, cô ấy cũng đã quyết định dốc hết tâm tư vào nhà họ Tiêu, tập trung cho sự nghiệp thì rồi mọi chuyện cũng nguôi ngoai thôi. Sau này nhà họ Tiêu còn rất nhiều chuyện phải lo, Tiêu Nhã sẽ không còn thời gian để nghĩ về chuyện yêu đương nữa.

Lúc này, Tiêu Nhã đã dần bình phục, không còn nghĩ đến những chuyện đó nữa, cô ấy nghiêm túc quay sang nói với Lâm Hàn: “Tôi gọi anh đến đây để thảo luận một chuyện, liên quan tới hội nghị quý tộc ở thành phố Thiên Kinh, anh có muốn hợp tác với tôi để thu về những khoản lợi nhuận khổng lồ từ nó không?”

“Hội nghị quý tộc? Cùng nhau tranh giành lợi ích trong hội nghị?”

Lâm Hàn nghe vậy, hơi khó hiểu nhìn Tiêu Nhã. Trước đó, Lâm Hàn cũng đã nghe về cái hội nghị quý tộc ấy rồi, nhưng cũng không biết nhiều.

Tiêu Nhã thấy thế mới nhớ ra Lâm Hàn không phải người của thành phố Thiên Kinh, nên không biết về hội nghị ấy.

Lúc này, Tiêu Nhã bèn giải thích cho Lâm Hàn: “Hội nghị quý tộc là hội nghị do bốn quý tộc lớn chỗ chúng tôi đồng tổ chức mời các thế lực đến dự, diễn ra mỗi năm một lần. Tất cả những thế lực có máu mặt ở thành phố Thiên Kinh đều có thể cử người tham gia. Hội nghị này chủ yếu là chia chác lợi ích, bình thường thì các thế gia hay quý tộc tranh giành lợi ích với nhau sẽ khó tránh khỏi xảy ra thương vong, mà nó tồn tại chính là giảm bớt điều ấy. Mọi người sẽ phô bày sức mạnh của mình ra đọ với nhau, ai mạnh hơn thì người đó càng chiếm được nhiều lợi ích, ai yếu sẽ giành được ít hơn hoặc chẳng được gì. Còn được tổ chức một năm một lần là vì thực lực của các thế lực sẽ thay đổi theo từng năm, từ đó sẽ dựa theo sự thay đổi ấy mà phân chia lợi ích lại”.

Lâm Hàn nghe vậy gật đầu, hiểu được tính chất của hội nghị này. Nói vậy thì hội nghị quý tộc này cũng có ý nghĩa đấy chứ, dù sao làm thế có thể ngăn cản thương vong xảy ra, trực tiếp phô bày thực lực, dựa theo đó mà phân chia lợi ích.

Nếu ai có ý kiến với quyết định cuối cùng, hay là muốn làm trái quy tắc, chắc chắn sẽ bị những người còn lại cùng nhằm vào.

Hơn nữa, hội nghị này còn do bốn quý tộc lớn đồng tổ chức, những thế gia kia đương nhiên phải làm theo quy tắc, không dám gây chuyện. Như vậy, quả thật có thể giảm bớt phần lớn thương vong.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK