“ Vật liệu đều không phải quý trọng, hẳn là được.” A Kiều mở lụa ra, liếc qua một lượt, cho vào một cái hộp son, bảo Đại Trường Thu:” Khóa trong kho, không cho bất kỳ ai mở ra.” Đại Trường Thu đi ngay không chậm trễ, bảo bối thế này không ai dám lơ là. A Kiều thở dài, thứ đó quý trọng, nhưng nàng không quá quan tâm:” Kẻ nào kẻ nấy đều thành hầu gia rồi, không muốn tới trò chuyện tán gẫu nữa phải không, ta biết ngươi nghĩ cho ta, nhưng có việc mới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.