Từ nhỏ sống cơm thô canh nhạt, lớn lên được phụ thân giáo huấn nghiêm khắc, Trương An Thế sống vô cùng tằn tiện. Không ai thích cuộc sống bần hàn, Trương An Thế cũng vậy, nhất là khi rõ ràng có thể sống sung sướng, lại bị ép ăn cháo, mặc áo ai, nên Trương An Thế đầy oán hận cha mình. Sau khi tới Vân thị, hắn vẫn lấy bần hàn làm vui, có điều Vân Lang nhìn ra, hắn đang nỗ lực khống chế lòng tham của mình bộc phat. Ý chí là thứ vô cùng không...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.