Vân Lang không nhận lấy ngay, y cảm giác giọng điệu Tống Kiều khác thường ngày, cẩn thận hỏi: “ Đây là cái gì?” Quả nhiên giọng Tống Kiều cao hơn mấy phần: “ Phu quân cứ xem đi rồi sẽ biết, của một oán phụ viết đấy, đang thương, bỏ tâm tư ra viết, lại không dám đưa, chỉ dám đặt trong hộp lễ vật.” Vân Lang chột dạ, hiểu ngay thư gấm của ai, không mở ra xem, cười gượng:” Người ta viết cho nàng xem, đâu phải cho ta.” “ Viết cho thiếp, thật sao, chàng xem...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.