Một canh giờ sau Vương Mộc Đầu toàn thân khải giáp, mũ trụ đầy đủ xuất hiện, Tào Tương hài lòng lắm:” Quân lương ba ngày đã mang theo rồi chứ?” “ Vâng.” Vương Mộc Đầu phấn chấn chắp tay: Tào Tương cười lớn:” Nhân lúc Công Tôn Ngao đang mất hồn, chúng ta đi thôi.” Vương Mộc Đầu liếc nhìn vị hoạn quan giống đang ngủ gật kia, không rõ vị này là ai, song không nhiều lời. Tào Tương tới bên Hà Sầu Hữu ngoẹo đầu ngáy khò khò từ bao giờ, cung kính gọi nhỏ:” Lão tổ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.