Từ trên tường thành phóng mắt nhìn tới, trước mắt chỉ có xác chết ngổn ngang, dã thú, chim ăn thịt đang tưng bừng mở tiệc, sau lưng lại là tiếng khóc xé lòng. Vân Lang đi vào thành lâu, lo lắng trúng trùng nói:” Cứ đánh thế này, người Khương không còn nam nhân mất.” Hoắc Khứ Bệnh vừa ăn bánh khô, vừa thản nhiên nói:” Thì kiếm thêm.” “ Không phải cứ kiếm là có, cái nơi quỷ quái này chiến loạn không ngớt, không phải nơi cho nam nhân sống, không biết chưa kịp lớn lên đã...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.