Lưu Triệt biết được tin này đã là một ngày sau. Vương Ôn Thư đứng ngoài đại điện đã rất lâu mà không nghe thấy ý chỉ cho vào. “ Bệ hạ, Vân Lang càn rỡ ngôn nghênh, có xu thế quyền thần, vi thần thấy nên có an bài sớm, kẻ này để lâu e thành họa.” Lưu Triệt đặt mật tấu vừa tới tay xuống:” Thiên hạ của trẫm không cho phép có quyền thần, cũng không có quyền thần. Trẫm hỏi ngươi, bắt được tên Lương Như Ý đó thực sự có thể vén màn bí mật...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.