Không ai ngó ngàng gì cả, tới khi trời tối một hoạn quan đốt nến mang cơm tới cho Tào Tương và Vân Lang. “ Lần này chết nhiều người lắm đây.” Tào Tương mãi mới nói lên lời, không chỉ trăm người, mỗi người mua tờ giấy đó đều có gia nghiệp, liên lụy vô cùng: “ Giờ ta hi vọng lão tặc Đổng Trọng Thư cũng vướng vào lưới của bệ hạ, thế thì kẻ ngu ngốc kia mới có cơ hội sống.” Vân Lang thở dài: “ Nhất định sẽ trúng kế.” Tào Tương đột nhiên khẳng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.