Tô Trĩ xem học đồ bốc thuốc, mắng hai thiếu niên bốc thuốc sai, răn dạy một hồi, dặn dò bài tập về nhà, sau đó đuổi cả đám như một ân xá đi, nhìn về góc Vân Âm ẩn nấp, lanh lảnh quát:” Ra đi, sao lại tới phòng thuốc chơi?” Vân Âm rất không cam lòng nhảy ra, biết phạm lỗi lớn dù có cầu tới cha cũng không ăn thua, rất không ôm tay Tô Trĩ cất giọng ngọt như mật làm nũng:” Nhị nương, làm sao biết con trốn trong đó.” Tô Trĩ xỉa tay vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.