Vân Lang cứ nghĩ chỉ có mình mới có cái tật vô duyên vô cớ ngây ra nghĩ linh tinh, không ngờ Hoắc Khứ Bệnh cũng có tật ấy, hai người ở nhiều mặt rất hợp nhau, vì thế mới nhanh chóng thành bằng hữu. Cho tới khi Sửu Dung bê một cái chậu ngói tới nói mỳ đã được nhào xong thì cả hai mới sống lại. Vân Lang kéo sợi mỳ còn Hoắc Khứ Bệnh bị y giao cho bóc tỏi, hắn vừa làm vừa càu nhàu: “ Ta không thích thứ này, mới được Trương Khiên mang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.