Đại Vương lè lưỡi nằm bẹp dưới chân Vân Lang, trời nóng bức làm nó rất khổ sở, hơi thở trong miệng phả ra cũng nóng, dù đã liếm nửa bát nước đá mà chẳng thấy mát hơn. Vì thời tiết, rồi đủ mọi thứ việc bát nháo ở nhân gian, Vân Lang quyết định tới nơi mà lòng y thực sự được yên bình, dẫn Đại Vương đi men theo con suối nhỏ, không lâu sau tới vách núi, kéo xích sắt ra, cửa động vừa mở, Đại Vương đã lao vào biến mất trong bóng tối. Bên ngoài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.