“ Ngươi làm rơi mũ của ta rồi ...” Nữ tử bị bụi bay vào mắt, khóc thút thít nói. A Ngưu tức mình quát:” Ngươi làm sao thế hà? Túi châu kia đủ mua cả vạn cái mũ rồi.” Vân Lang sực tỉnh, như hóa phép lấy ra một tấm khăm lụa lớn, đặt vào tay nữ tử:” Cô nương buộc lên mặt dùng tạm, tới trấn phía trước rồi thay.” “ Ngươi còn cướp bí phương của ta ...” Nữ tử khóc càng thêm thương tâm: “ Cô nương, ta dùng hạt châu đổi mà.” Vân Lang chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.