“ A Lang thì tất nhiên là không thích thơ của Tư Mã Tương Như rồi.” Tào Tương cười phá lên vô cùng đều giả, Lý Cảm cũng cười khùng khúc xem ra hiểu tên bạn xấu ám chỉ điều gì, Vân Lang chỉ có thể nín nhịn, nếu truy cứu là nhảy vào bẫy của hai tên khốn. Hoắc Khứ Bệnh đập rầm cốc rượu đồng xuống:” Nữ nhân thật phiền, nếu vài năm nữa nữ nhi của Ngạn Đầu hầu mà cũng như thế, ta chẳng phiền chết à?” Lý Cảm đã say nằm lăn ra sàn, thi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.