Có trà ngon, nhìn cái đầu heo của Vân Lang liền không quá cổ quái nữa, huống hồ nếu người khác mặt mũi như vậy e lúng túng né tránh, vậy mà vị sư huynh này vẫn nói cười tự nhiên như không, thật thú vị. Tống Kiều tùm tỉm cười uống ba chén trà mới nói:” Lan tâm tuệ trí không đủ nói tài sư huynh.” Vân Lang chỉ miệng mình tự giễu:” Vân Lang khó khống chế nhất là cái miệng này, sư phụ thường nói ta không chuyên tâm học vấn, lại chuyên gãi ngứa cho cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.