“ Ừ, thế mới tốt, loại thi ca thúc giục người ta tiến bộ mới là thứ tốt. Ngươi đó, bớt tản mạn lười biếng đi, nghiêm túc hơn một chút, tương lai nhất định có thể gánh trọng trách lớn. Ngàn vạn lần đừng ỷ lại vào sự thông minh của mình mà khinh đời ngạo thế, uổng phí tài hoa.” Trường Bình thân mật dùng hai tay nâng khuôn mặt Vân Lang vuốt ve nhìn một cách hiền từ yêu thích, hé môi hồng khen:” Đúng là một đứa hài nhi ngoan mà.” Tào Tương cực kỳ hiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.