“ Sao từ lúc vào đây ngươi lại cúi gằm mặt xuống?” A Kiều ném xương gà đi, lau miệng rồi hỏi: “ Một tháng không gặp, nương nương càng thêm xinh đẹp, thần thấy vẫn nên không nhìn thì hơn, nhìn rồi lại muốn nhìn nữa, mà nhìn nhiều thì bị bệ hạ móc mắt.” Vân Lang thật thà đáp: “ Ha ha ha.” A Kiều bật cười hào sảng, cái động tác nam tính đó đáng lẽ không hợp với nữ nhân, vậy mà nàng cười lên lại vô cùng hiển nhiên. Nàng biết mình xinh đẹp, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.