Mỗi sáng sớm sau khi tập thể dục Vân Lang nhắm mắt suy ngẫm lại được mất mấy ngày qua, đây là thói quen y cưỡng ép mình rèn lên từ khi tới Dương Lăng, trước kia làm việc tùy ý, giờ không dám thế nữa, cái thế giới trông đơn giản này nguy hiểm hơn xa thế giới cũ của y. Đó là lúc tiểu viện yên tĩnh nhất, một thiếu niên áo trắng quỳ trên chiếu bện bằng cỏ lau khô, bên cạnh là ấm nước bốc hơi nghi ngút và cuốn thẻ tre, cốc trà chỉ còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.