Tô Trĩ từ dưới tường thành chạy lên, vẫn còn mặc áo gai, xem ra nàng vừa từ thương binh doanh về. “ Thật đáng ghét, Đầu Trứng muốn muội khâu vết thương cho tên Hung Nô vương không có cốt khí kia, tên đó chỉ cần kêu đau một tiếng là Đầu Trứng mắng muội.” Vân Lang nắm tay Tô Trĩ kéo nàng nằm xuống ghế tựa của mình, rót cho nàng cốc nước:” Muội nhịn chút, giờ Vu Đan quý giá lắm, hắn có làm sao Đầu Trứng giết muội đấy, không đùa đâu. Về sau gặp loại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.