Quan Trung vào mùa hè gió nóng, Vân Lang mồ hôi như tắm, tới Bách Hoa cốc chỉ 20 dặm, đến nơi thì mồ hôi dính bụi không nhìn ra bộ dạng nữa rồi. Canh phu trông cửa chưa kịp khóc lóc báo tin thì ngựa du xuân phong vọt qua. Chỉ thấy khắp nơi đã treo lên tấm phướn trắng, người không còn nữa mới treo thứ này. “ Vân hầu, bệ hạ ở trong, không được càn rỡ.” Một võ sĩ cao lớn không ngờ tóm lấy kìm ngựa du xuân lại: Vân Lang nhảy xuống ngựa, lạnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.