“ Sống thế này không bằng chết cho xong.” Triệu Phá Nô bước lên cầu sắt có cảm giác sống chẳng bằng chết: Tào Tương ác khẩu mỉa mai:” Rõ ràng là muốn sống lại còn giả vờ làm hảo hán, muốn chết vừa rồi sao không chửi lại đi? Đảm bảo ngươi toại nguyện.” Triệu Phá Nô uất ức hét to:” Mạt tướng không sai.” Hoắc Khứ Bệnh đẩy hắn một cái:” Vì biết ngươi không sai nên bọn ta mới mạo hiểm cứu ngươi, sau này ngoan ngoãn ở lại Kỵ đô úy ta đi.” “ Nghĩa phụ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.