Chu Mãi Thần râu dài phiêu phiêu, một thân áo lụa càng thêm phong lưu lỗi lạc, tay cầm quạt lông ngan phe phẩy, đứng trong đám đông tựa hạc giữa bầy gà. Vân Lang nhìn hắn phe phẩy quạt mà chướng mắt, lặng lẽ tới bên cạnh, đưa tay sờ cổ:” Cái đầu tốt đấy, không biết có bị đao phủ chặt mất không?” Chu Mãi Thần bị người ta sờ cổ thì giật mình quay lại, đến khi nhận ra là Vân Lang mới cười:” Không biết Vân hầu có định cầm đao không?” Vân Lang lấy khăn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.