“ Thiếp, thiếp muốn bóp chết y.” A Kiều giật một món trang sức tinh xảo trên đầu ném xuống đất, còn dẫm mạnh mấy phát, cảm giác giống như bị phản bội: “ Nên thế, thứ khốn kiếp lòng dạ bất trắc đó phải ngũ mã phân thây.” Lưu Triệt ở bên đổ dầu vào lửa: “ Không ngờ y lừa thiếp lâu như vậy.” “ Ha ha ha, lòng người hiểm ác, tuyệt đối không phải nữ tử đơn thuần như nàng có thể dự liệu, con người nàng, ai tốt với nàng, nàng tốt lại, giờ thấy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.