Căn nhà gỗ đơn sơ lạc lỏng giữa rừng rậm bạt ngạt, cái bếp củi tí tách nổ đóa hoa lửa, ngoài kia thế giới hoang vu không hợp con người cư ngụ , bên trong lại là cảnh tượng ấm cúng của nhân gian. Ở cạnh Thái Tể xem như là lúc nhẹ nhõm nhất của Vân Lang, cầm bát cơm lên vừa ăn vừa trò chuyện, làm y tìm lại cảm giác khi ở bên bà Vân. Chẳng cần biết mình nói cái gì, đúng hay không đúng, chẳng phải cố kỵ điều gì, kể cả là có...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.