Bóng người cao lớn ngồi xuống bên bếp lửa, giọng trầm trầm thương cảm: “ Mọi người không đợi được tới ngày phục Tần nữa, cứ lần lượt rời bỏ rồi, chúng ta cũng chẳng cầm cự được bao lâu.” Thái Tể dùng một cái que cời đống lửa cháy mạnh hơn, mãi lâu sau mới cất giọng đều đều nói:” Vậy thì bỏ đi, từ hôm nay các ngươi có thể quên sứ mệnh này, sống cuộc đời bình thường rồi.” Kiềm Phu bất ngờ lắm, không nghĩ Thái Tể là người luôn một lòng kiên định đại nghiệp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.