Ba Trạch Nhĩ hoan hỉ nhận lấy, khom người thi lễ xong không nói chuyện với Vân Lang nữa, dẫn mười mấy tòng nhân vào thành, coi mình như thương nhân bình thường đến đây chỉ vì buôn bán. “ Vị thành chủ đó có vẻ rất thích ngươi đấy.” Nỗ Mạn hâm mộ nhìn cục vàng đẹp đẽ trong tay Ba Trạch Nhĩ: Ba Trạch Nhĩ vừa quay người đi thì không còn chút vui vẻ nào nữa, có vẻ trầm tư:” Chúng ta nên rời tòa thành này từ hôm qua mới đúng.” “ Vì sao? Ngươi còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.