“ Thiên hạ bao la không có chỗ cho Quách Giải này sống yên rồi, đành đi vậy.” Quách Giải ngớ người một lúc rồi ngửa mặt lên trời cảm thán một câu đầy bi sảng, quay sang bảo hán tử bị trúng roi:” Bá Nhiên, ta là người không lành, Kích Kiếm quán nay là của ngươi, ngày sau gặp lại.” Rồi cười vang bỏ đi không chút do dự. “ Quách huynh, làm thế là dồn ta vào chỗ bất nghĩa.” Bát Nhiên hét thảm, rút dao ra, không chút do dự đâm vào cổ, máu tuôn xối...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.