Tô Tử Lương đứng trên cánh đồng Vân thị, nhìn hoa màu sắp thu hoạch mà cảm khái muôn phần, nơi này giàu có sung túc vượt xa mọi dự liệu của ông ta. Bất kỳ một tập thể nào cũng không thể thiếu tiền bạc duy trì, nhất là dược liệu càng là thứ tốn kém, y giả không có thuốc thì làm được gì? Dựa vào bản thân y giả tự hái thuốc, chế thuốc thì đúng là nực cười, sức một người không thể tìm được vô vàn loại dược liệu, tìm được cũng đâu còn thời...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.