Tống Kiều ngẩng đầu lên, mắt đượm buồn xa xăm:” Muội hiểu chứ, từ lúc hiểu chuyện đã sống ở Tuyền Cơ thành rồi, Tô Trĩ có thể nhào vào lòng mẹ làm nũng, trèo lên cổ cha xem kịch. Chỉ có muội chưa bao giờ xem kịch, khi còn nhỏ chẳng chen được lên trước đám đông, khi lớn lên tâm tính đạm bạc, chẳng muốn xem nữa, thậm chí hận nó …” Vân Lang thấy dáng buồn bã ấy mà lòng xót xa, vòng eo thon nhỏ được buộc chặt lại trông đầy vẻ quyến rũ, không kiềm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.