A Kiều đứng ở ngoài sân, chắp tay sau lưng như nam tử nghe những lời khảng khái của Đông Phương Sóc, mày nhíu chặt, bầu ngực phập phồng liên hồi, dễ dàng nhìn ra nàng đang cố áp chế lửa giận. Thấy Vân Lang đi ra, hỏi nhỏ:” Tên cuồng sĩ đó là ai?” “ Nương nương không biết à?” A Kiều lắc đầu. Vân Lang cười nhẹ:” Thế thì may quá, chỉ là tên say rượu nói năng bậy bạ thôi, nương nương đừng để trong lòng.” A Kiều hừ khẽ:” Ta sẽ không nói linh tinh, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.