Công Tôn Ngao nhìn mặt trời vừa lên:” Trưa hôm qua.” Công Tôn Hạ thở dài:” Trưa hôm qua Tô tiên sinh đang xử lý vết thương cho lão phu, do lão phu nội tạng chấn thương, xương cốt lệch chỗ, mà Tô tiên sinh giúp lão phu điều chỉnh suốt một canh giờ không rời đi, sau đó vì quá mệt mỏi mà phải nghỉ tại chỗ rất lâu, vì thế đây là chuyện không thể.” Công Tôn Ngao ngẩn người:” Chắc là sau đó, mỗ bị giam giữ, chỉ có thể nhìn ánh sáng phân biệt thời gian....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.