Ba mấy dặm đường ngựa phóng nhanh chẳng mấy chốc đã tới, Tào Tương khóc lóc lăn xuống ngựa, kệ cả giày bị rơi, tóm cổ hoạn quan rống lên:” Mười ngày trước ta mới bái kiến tổ mẫu, khi đó vẫn khỏe, sao giờ đã cần tục mệnh rồi?” Hoạn quan cũng khóc lóc như chết cha chết mẹ:” Trời quá nóng, hoàng thái hậu tham mát, đặt nhiều băng trong phòng một chút, ai ngờ ...” “ Tổ mẫu ơi đừng đi, tôn nhi tới rồi ...” Tào Tương loạng choạng chạy chân đất vào tẩm cung hoang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.