Nghe Vân Lang nhắc tới Phú Quý thành, Ứng Tuyết Lâm đặt bát rượu đang uống dở xuống, thời gian qua không biết có bao nhiêu quyền quý tới tìm ông ta, lớn tiếng đòi phải có được mảnh đất này chỗ đất kia, ông ta từ chối tất cả:” Vân hầu, Tào hầu, mỗ cho rằng Phú Quý thành không thể chỉ là của người phú quý.” Tào Tương gật gù:” Tất nhiên rồi, phải có bách tính chứ, nếu không ai quét dọn đường phố, ai làm việc lặt vặt, nếu chỉ có người giàu đi qua đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.